“Phương tiên sinh, ngài mở quyển tập ra, là có thể nhìn thấy món quà thứ hai”
Kim Phi cười chỉ vào quyển tập.
Lúc này Phương Linh Quân đã hiểu, hai món quà Kim Phi đưa tới không đơn giản, hơn nữa có lẽ đều liên quan tới giáo dục.
Hiểu về kĩ thuật làm giấy, trong lòng cũng càng mong đợi món quà thứ hai mà Kim Phi nói, vội mở quyển tập ra.
Trang đầu của quyền tập in ba chữ “Tam Tự Kinh lớn, mở trang thứ hai ra, Phương Linh Quân nhìn thấy mấy hàng chữ lớn: “Con người ban đầu, tính vốn hiền lành...”
Dưới những dòng chữ lớn là chú giải bằng phông chữ nhỏ hơn, cùng bản dịch của toàn bộ phần trước.
Tam Tự Kinh đơn giản dễ hiểu, chẳng mấy chốc Phương Linh Quân đã xem xong.
Lúc này quyển tập vẫn còn một nửa, ông ta tiếp tục lật xem.
Sau Tam Tự Kinh, là Bách Gia Tính và Đệ Tử Quy”.
Hai bài văn này đều rõ ràng dễ hiểu như nhau, Phương Linh Quân cũng xem rất nhanh.
Sau khi xem xong, ôm chặt quyển tập vào ngực, kích động hỏi: “Kim tiên sinh, đây là sách của vị cao nhân nào vậy?”
Trước đây Đại Khang không có sách giáo khoa vỡ lòng như Tam Tự Kinh, trẻ con nhập môn đều học thơ cổ, hoặc do giáo viên dạy từng chữ từng chữ một.
Như vậy cũng có thể dạy trẻ em biết chữ, nhưng tốc độ chậm hơn nhiều.
Còn ba bài văn trong quyển tập này, là kết hợp nguyên tắc biết chữ và chỉ dạy trẻ em làm người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3381106/chuong-2006.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.