"Nhớ kỹ, thái độ tốt một chút. Nếu ta nghe Vũ Dương nói ông lại ra vẻ thì đừng trách ta không khách sáo!"
Kim Phi lại dặn dò một tiếng, đi vòng qua Thiết Thế Hâm ra khỏi sân.
Nhưng Thiết Thế Hâm vẫn quỳ trên đất, mãi cho đến khi Kim Phi lên phi thuyền bay đi mới đứng dậy lao vào nhà.
Ông ta phải thu dọn đồ đạc ngay lập tức, để chạy đến làng Tây Hà càng sớm càng tốt.
Trên phi thuyền, Thiết Chùy cúi đầu cười khẩy: "Ta còn tưởng cao nhân ẩn dật thế nào hóa ra chỉ là giả vờ thôi.
Tiên sinh, ta thấy người này mình không cần thì hơn, thật là vô liêm sỉ!”
"Ngươi biết cái gì, đây gọi là đại trượng phu co được duỗi được!"
Kim Phi cười nói: "Làm quan phải đối mặt với nhiều người, với đủ loại người khác nhau thì cần phải có thái độ khác nhau, biết thay đổi sắc mặt là một trong những phẩm chất cơ bản của một quan viên đủ tư cách!”
Vừa rồi Kim Phi tức giận, nhưng bây giờ y đã bình tĩnh lại, nhanh chóng hiểu ra.
Cho dù trước đây đuổi Lương Hữu Dư đi hay là hôm nay làm bộ ra vẻ, thật ra là do Thiết Thế Hâm muốn nâng cao giá trị của bản thân lên, nhưng ông ta làm hơi quá trớn, cộng thêm không hiểu tính cách của Kim Phi nên đã làm bậy.
Nhưng Thiết Thế Hâm cũng là người quyết đoán, khi thấy sự việc không ổn, thái độ của ông ta đã lập tức quay ngoắt 180 độ, từ một cao nhân ẩn dật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3381101/chuong-2001.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.