Tấn vương đã hiểu lầm ý của Cửu công chúa, lại tiếp tục khen ngợi: “Thật sự nên để đám quyền quý sống xa hoa lãng phí kia đến xem tiên sinh sống thế nào!”
Kim Phi nghe vậy, suýt nữa nhịn không được mà trợn tròn mắt.
Y đâu có sinh sống mộc mạc, mà là thời gian trổi dậy chưa được bao lâu nên còn chưa kịp xa hoa lãng phí.
Nếu có thể sống trong cung điện, Kim Phi cũng không muốn ở nhà tranh.
Sau khi dẫn Tấn vương vào thư phòng, thấy Tấn vương lại muốn lên tiếng, Kim Phi vội nói: "Điện hạ, ta tin ngài tới Xuyên Thục không phải chỉ để dạo chơi? Ở đây không có người ngoài, nếu ngài có chuyện gì ngài cứ nói thẳng đi không phải vòng vol"
"Đúng vậy, vương thúc, phu quân ta không thích mấy lời sáo rỗng, thúc có chuyện gì cứ nói thẳng đi."
Cửu công chúa sợ Tấn vương làm Kim Phi phản cảm, nên vội nháy mắt ra hiệu với Tấn vương.
Mặt Tấn vương thoáng hiện lên chút lúng túng, sau đó lộ ra vẻ không biết phải làm sao: “Mẫu phi luôn nói ta thẳng tính không biết cách đối nhân xử thế, trước khi đến đã dặn dò ta phải ăn nói cho tốt, ta nói ta chỉ là một kẻ thô kệch chỉ biết dẫn quân đi đánh trận, không biết nói lời hay ý đẹp thế nào nhưng bà ấy cứ nhất quyết bắt ta phải làm vậy, khiến Vũ Dương với Quốc sư chê cười rồi.”
“Không sao, chỉ là nói chuyện thôi.” Kim Phi chỉ vào ghế: “Điện hạ, mời ngồi!”
Sau khi Tấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3380989/chuong-1889.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.