Kim Phi và Tấn vương đi phía trước, Cửu công chúa bước chậm nửa bước, định đi phía sau đi theo hai người họ.
Nhưng Kim Phi lại kéo Cửu công chúa lại, để cô ấy sánh bước với mình.
Quan niệm trọng nam khinh nữ đã ăn sâu vào máu của Đại Khang, dù Cửu công chúa có năng lực vượt trội hơn người nhưng cô ấy vẫn là nữ giới, nên theo quy tắc của Đại Khang, cô ấy thậm chí còn không được ăn cơm ở bàn trên.
Nhưng Kim Phi lại để Cửu công chúa đi cạnh mình, chuyện này khiến Tấn vương hơi ngạc nhiên.
Nhưng ông ta cũng không hề biểu hiện ra ngoài mà giả vờ như không để ý, thản nhiên nhìn xung quanh.
Cửu công chúa biết Kim Phi làm như vậy là vì sợ Tấn vương coi nhẹ mình, làm cho cô ấy vừa cảm động lại vừa bất lực.
"Thời gian trước Thổ Phiên đã đến đây xâm chiếm, ngôi làng đã bị đối phương thiêu không còn gì."
Cửu công chúa chỉ vào một căn nhà đã bị cháy rụi ở ven đường nói: “Nơi đây vốn là một xưởng dệt, nhưng đã bị thiêu rụi toàn bộ.”
"Lúc đi ngang qua cửa làng ta cũng thấy chiến trường rồi, đá trên núi còn bị thiêu tới nứt ra, nhìn thôi cũng thấy được lúc đó chiến đấu khốc liệt cỡ nào!" Tấn vương cảm thán thở dài: "May là Quốc sư tiên sinh có cách huấn luyện tốt, đã huấn luyện các nhân viên hộ tống thành một hộ tống kiên định như sắt thép, nếu mà là người khác chắc đã không bảo vệ được làng!"
"Vương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3380988/chuong-1888.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.