Kim Phi lạnh lùng nói: “Ngoài ra, báo cho hoàng thất Đảng Hạng, bảo chúng phái mười ngàn chiến mã, một trăm ngàn con trâu bò để bồi thường cho chuyến chỉnh chiến phía Nam này, nếu không quân Trấn Viễn sẽ đến vương thành Đảng Hạng trong vòng ba tháng”.
Trước đó Kim Phi luôn bị tư tưởng kiếp trước ảnh hưởng, muốn cố gắng cho các tù binh vài nhân quyền cơ bản.
Nhưng trải qua nhiều chuyện như vậy, y dần nhận ra ở thời đại này mà mềm lòng thì không được.
Ban đầu ở kinh thành, nếu y tàn nhãn hơn một chút, cải tổ triều đình luôn thì có lẽ đã không xảy ra chuyện sau này.
Thế nên lần này y chuẩn bị giải quyết nhanh chóng.
Ai đầu hàng thì đi làm khổ sai, ai không muốn đầu hàng thì giết.
“Vâng!”, Thiết Ngưu xoay người rời đi.
“Mộ Lam, cô đến đỉnh Song Đà tìm Lão Viên, bảo hắn sau khi sắp xếp xong thì dẫn năm trăm người lái thuyền hơi nước về Tây Xuyên với cô”.
Kim Phi đã viết một lá thư viết tay, đóng dấu rồi đưa cho Khánh Mộ Lam: “Ta nghĩ có lẽ Gada đã bỏ trốn, ta đã cử người chuyển lời cho ông ta, bảo ông ta đưa Ngụy Lão Tam về lại làng Tây Hà trong vòng nửa tháng, đồng thời đưa cho ta ba mươi ngàn con ngựa chiến, một trăm ngàn con trâu bò, nếu thiếu một con, ta sẽ tiêu diệt bộ tộc của ông ta”.
“Vâng!”, Khánh Mộ Lam đứng lên ôm lấy Cửu công chúa, sau đó sải bước rời đi.
“Lão Trịnh, ta giao hai trăm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3380975/chuong-1875.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.