Nếu để họ đi qua, đến địa bàn của Sở vương lại bị người của Sở vương giữ lại, vậy chẳng phải là tặng không cho Sở vương sao?
Cho nên, nếu y là Ngô vương, y cũng sẽ giữ thuyền lại.
Không cần quan tâm những thứ trên thuyền là gì, dù sao cũng tốt hơn là đưa cho kẻ thù.
Suy nghĩ cẩn thận, Kim Phi biết răng trận chiến ngày hôm nay khó mà tránh được.
Y quay sang nhìn Thiết Chùy, hỏi: “Không dùng khinh khí cầu và lựu đạn, ngươi có năm chắc phần thắng không?”
Khi Thiết Chùy từ Kim Xuyên tới, Ngụy Lão Tam còn chưa phản bội, nên anh ta mang rất nhiều khinh khí cầu và lựu đạn tới.
Nhưng khinh khí cầu và lựu đạn gần như là hai loại vũ khí đặc trưng của tiêu cục Trấn Viễn, một khi sử dụng, các quyền quý dù không biết Kim Phi còn sống hay không, thì vẫn sẽ biết được hai con thuyền này là của tiêu cục Trấn Viễn.
Với lòng dạ độc ác của các quyền quý kia, chúng có thể sẽ tập trung quân đội tới bao vây thuyền chở hàng.
Trường Giang không phải là biển, chỉ có hai con đường tiến hoặc lùi, đến lúc đó muốn chạy cũng không có đường mà chạy.
Ngược dòng mà đi lên vốn dĩ đã rất chậm, một khi vướng vào đám quyền quý kia, đánh thẳng được hay không tạm thời chưa nói, còn không biết khi nào mới về được.
Cho nên phải bất đắc dĩ lắm Kim Phi mới dùng tới khinh khí cầu và lựu đạn.
“Ta vừa quan sát rồi, trấn giữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3380883/chuong-1783.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.