“Chúng ta có thể rời đi bất cứ lúc nào, đi về lên xuống thuyền rắc rối quá, cứ ở trên thuyền đi.”
Kim Phi suy nghĩ, đưa ra quyết định: “Quay về bảo thủy quân xây dựng bến tàu ở đây xong rồi trở lại.”
Quần đảo Đông Hải giờ đều là nơi không người, ai chiếm đóng thì là của người đó, tất nhiên Kim Phi sẽ không khách khí rồi.
Bây giờ phái người đi chiếm đóng trước, sau đó đợi tình hình bên Đông Hải ổn định, Kim Phi sẽ xây dựng lại một đội thủy quân mới, chỉ cần là đảo nhỏ không ai nhận, đều phải chiếm đóng hết!
Y muốn thành lập một chuỗi phòng ngự lâu dài ở ngoài nước, muốn tiến vào Trung Nguyên, phải phá bỏ được những chuỗi phòng ngự này trước rồi nói tiếp.
Nghĩ tới đây, Kim Phi lại cảm thấy đầy năng lượng.
Đảo Tiêu Lâm không có bến nước sâu, thuyền lớn chỉ có thể dừng ở khu vực cách bờ bờ trăm mét, sau đó ngồi thuyền nhỏ để lên đảo, quá phiền phức, còn không bằng sống luôn trên thuyền.
Boong tàu có đầy đủ cơ sở hạ tầng, còn không có muỗi, thoải mái hơn nhà cỏ tranh mà cướp biển xây trên đảo nữa.
Quyết định này khiến Đường Tiểu Bắc vui sướng vô cùng.
Mấy ngày gần đây, cô ấy thu hoạch khá nhiều cá, đang lo lắng câu cá trên đảo sẽ không được thoải mái như trên thuyền.
Đại Lưu đồng ý, sắp xếp người đi thông báo cho thủy thủ thả neo. Ngôn Tình Hay
Một quả khinh khí cầu cũng bay lên cao theo, nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3380768/chuong-1668.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.