Xác nhận lưỡi đao không bị sứt mẻ gì, lúc này mới yên tâm, quay ra quát Bắc Thiên Tâm: “Cô xót đao của cô, ta không xót của ta à?”
“Đâu có hỏng đâu/' Bắc Thiên Tâm đáp: “Vả lại có chém hỏng thì tiên sinh lại phát thanh mới cho, không phải càng tốt sao?”
“Thế sao cô không muốn đổi thanh mới?”
Đại Lưu thở phì phì.
“Ta dùng quen thanh này rồi, không muốn đổi."
Bắc Thiên Tâm tỏ vẻ nghiêm túc trả lời.
“Ta đây cũng dùng quen, cũng không muốn đổi!"
Đại Lưu giậm chân tức giận.
“Chém cũng chém xong rồi, ngươi nói giờ sao?”
Bắc Thiên Tầm liếc Đại Lưu một cái: “Không thì chúng ta thử so xem?”
“Tạ..."
Đại Lưu rụt cổ.
Kim Phi không để ý hai người đang đấu võ mồm, lấy thanh kiếm dài cướp biển trong tay Đại Lưu, nhìn lưỡi kiếm.
Vị trí bị hắc đao chém trúng có một vết mẻ cực kỳ nhỏ.
Điều này chứng minh mức độ sắc bén và độ cứng, vẫn là hắc đao tốt hơn.
“Tiên sinh, thật ra vừa rồi ta chỉ dùng bảy phần lực, nếu sử dụng toàn lực thì thanh kiếm này đã gãy rồi.”
Bắc Thiên Tâm nói, nhận lại thanh kiếm dài từ trong tay Kim Phi, sau đó lại nhìn về phía bên hông Đại Lưu.
Đại Lưu cứ như chân giẫm phải lửa, che lại bội đao nhảy giật lùi về sau.
“Dở hơi!”
Bắc Thiên Tâm cười nhạo một tiếng, trở tay rút thanh hắc đao của mình.
Tay trái nắm thanh kiếm dài cướp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3380767/chuong-1667.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.