"Quốc sư, tại sao hắn lại nhảy xuống như vậy..."
Không chỉ Trần Cát lo lắng, Tả Chi Uyên cũng bị sợ hết hồn.
Chưa kịp nói dứt lời, đã thấy những chiếc dù phía sau nhân viên hộ tống được mở ra.
Cơ thể đang rơi nhanh chóng của nhân viên hộ tống nhanh chóng giảm tốc độ, trôi dạt qua sông Hoàng Hà theo gió nam, rồi tiếp tục bay về phía bắc ba bốn dặm rồi mới đáp xuống mặt đất.
Trần Cát nhìn nhân viên hộ tống, tùy ý đưa tay phải ra, Ngân Tước đi theo phía sau nhanh chóng lấy từ trong ngực ra một hộp gỗ nhỏ, lấy ống nhòm từ trong đó ra.
Kể từ khi có ống nhòm, Trần Cát không rời ra được, mỗi lần ngồi khinh khí cầu đều phải mang theo nó.
Mỗi lần ngồi trên khinh khí cầu dùng ống nhòm nhìn xuống bên dưới, Trân Cát đều có cảm giác hào hứng nhìn ngắm chúng sinh.
Tả Chi Uyên thấy Trần Cát sử dụng ống nhòm thành thạo như vậy, không khỏi lộ ra vẻ hâm mộ.
Kim Phi thấy thế, lấy ống nhòm dự phòng ra đưa cho hắn.
"Cám ơn Quốc sư!"
Tả Chi Uyên cũng không khách sáo, vội vàng nhận lấy.
Sau khi quen với Kim Phi, hắn đã từng dùng thử ống nhòm một lần, không cần Kim Phi hướng dẫn, hắn tự điều chỉnh tiêu cự nhắm chuẩn vào nhân viên hộ tống với mới hạ cánh.
"Thật sự là có thể bay được vài trăm dặm thật sao?"
Tả Chi Uyên đặt ống nhòm xuống, cảm khái nói.
"Loại ô này gọi là dù nhảy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3380682/chuong-1582.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.