“Một đội quân tạp nham vỏn vẹn hai mươi nghìn tên thổ phỉ, không đáng giá lấy một cắc! So với nhà họ Tào, ta càng lo lắng thanh đao giấu trong bóng tối kia hơn!”
Trương Lương hỏi: “Điện hạ, tiên sinh, hai người có biết những nhà quyền quý nào đang âm thầm giúp đỡ nhà họ Tào không?”
“Không biết.” Cửu công chúa lắc đầu: “Các gia tộc quyền thế đều biết đến Cục tình báo, khi gia nô của bọn chúng ra khỏi thành đều tản đi khắp nơi. Lúc đó ta và tiên sinh cho rằng bọn chúng chẳng qua là đang giả nghèo giả khổ, không ngờ bọn chúng lại giở trò này, nên không cho người theo dõi, không biết là gia nô nhà ai đã đi tới quận Tùy Châu.”
“Nếu là như vậy, thì không thể cho quá nhiều người đi trấn áp nhà họ Tào.” Trương Lương nói: “Kinh thành mới là nơi quan trọng nhất, lỡ như chúng ta phân tán người đi, bọn chúng lại gây chuyện ở trong thành thì hỏng bét.”
“Đúng, chỉ cần kinh thành không loạn, thế gia đừng nghĩ đến chuyện gây rối.”
Cửu công chúa gật đầu đồng ý với Trương Lương, sau đó hỏi: “Trương ca, huynh cảm thấy nên phái bao nhiêu người đi trấn áp nhà họ Tào?”
“Không cần quá nhiều, ba trăm người là đủ rồi!”
Trương Lương thản nhiên duỗi ra ba ngón tay.
“Ba trăm người sao?”
Cửu công chúa giật mình, vẻ mặt nghỉ hoặc nhìn Trương Lương.
Vẻ mặt mấy người Thấm Nhi và Châu Nhi cũng không thể tin nổi, cho răng Trương Lương đã quá tự cao rồi.
Nhưng vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3380666/chuong-1566.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.