“Muốn bảo ta đi thì nói thẳng, đừng vòng vo”. Kim Phi vừa nhìn đã biết tâm tư của Cửu công chúa.
Cửu công chúa đang ép y từng bước gia nhập vào triều đường.
“Vậy tướng công có đồng ý đi không?” Cửu công chúa mong đợi nhìn Kim Phi. “Không đi”.
Kim Phi không do dự lắc đầu.
Giao tiếp với người, tham dự chuyện gì đó đều sẽ tạo ra nhân quả và dây dưa.
Mình tham gia vào càng nhiều chuyện, dây dưa càng nhiều, muốn thoát ra khỏi đó cũng rất khó.
Đến lúc đó y sẽ buộc chặt với triều đường, vô thức rơi vào vòng xoáy tranh đấu quyền lợi, đánh mất chính mình.
Khó khăn lắm mới sống lại một lần, Kim Phi không mong sống một cuộc đời như vậy.
“Chàng không đi, cũng không cho ta đi, vậy tấu chương phải làm sao đây?”
Cửu công chúa khổ sở hỏi. “Nàng không thể đào tạo người khác à?”
Kim Phi hỏi: “Cả Đại Khang có rất nhiều người tri thức, ta không tin không tìm được một Thừa tướng đạt chuẩn”.
Cửu công chúa đúng là quan tâm đến thiên hạ, cũng có tài quản lý, nếu là bình thường, Kim Phi sẽ không phản đối việc cô ấy có sự nghiệp riêng, càng sẽ không trói cô ấy vào thắt lưng của mình.
Nhưng bây giờ Cửu công chúa đã mang thai, còn liều mạng làm việc như vậy, Kim Phi không thể chấp nhận được.
Điều kiện y học ở thời đại phong kiến vô cùng lạc hậu, phụ nữ sinh con cứ như đi qua cửa môn quan.
Chẳng hạn như dây rốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3380656/chuong-1556.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.