“Tướng công, đây là cách vẽ gì vậy, trông hơi kỳ lạ!”
Cửu công chúa ngẩng đầu lên, tò mò hỏi.
“Đây là một cách vẽ hoàn toàn mới, có thích không?” Kim Phi hỏi.
Đại Khang chưa từng có ai vẽ nhân vật hoạt hình, để vẽ được cái này, Lạc Lan đã phải giải thích hết lời với mấy vị họa sĩ đó.
“Thíchl”
Cửu công chúa tuy là người mưu cao kế sâu, nhưng bản thân vẫn chỉ là một cô gái mười chín tuổi.
Con gái ở độ tuổi này, có mấy ai có thể cưỡng lại được hình ảnh của các nhân vật hoạt hình cơ chứ.
Khuôn mặt Cửu công chúa tràn ngập hạnh phúc, liên tục gật đầu, còn có hành động không giống ngày thường, ở trước mặt mọi người, cô ấy ôm lấy cánh tay của Kim Phi, giống như đang làm nũng nói: “Cảm ơn tướng công!”
“Không gọi quốc sư nữa à?” Kim Phi liếc nhìn Cửu công chúa: “Thực sự muốn cảm ơn, vậy thì đừng chỉ nói suông thôi, thực hiện một số hành động thiết thực ra đi.”
Khoảng thời gian gần đây, Cửu công chúa hàng ngày đều có vô số công văn và tấu chương cần xử lí. Mỗi ngày từ Ngự Thư Phòng trở về đã là nửa đêm rồi. Cho dù Kim Phi có hứng thú, thấy cô ấy mệt mỏi, nên y cũng không nhãn tâm đến quấy rầy cô ấy.
Hơn nữa Thấm Nhi cũng càng ngày càng không biết quan sát, vậy mà lại lấy cớ đề phòng thích khách, bảo vệ Cửu công chúa, làm thêm một cái giường nhỏ, chuyển vào phòng của Cửu công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3380655/chuong-1555.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.