“Con bé ngốc này, bản thân Kim Phi còn không đề cập tới chuyện nhận con gái nuôi, con thì hay rồi, còn ép trẫm ra lệnh giúp y!”
Mấy ngày nay Trần Cát bị Cửu công chúa răn dạy quở mảng không ít, bây giờ cuối cùng cũng tìm lại được vị trí của người làm cha
“Đúng là trong nhà có con gái lớn như quả bom nổ chậm, bình thường trông con thông minh lanh lợi như vậy, sao tới lúc này cũng hồ đồ luôn vậy?”
Trần Cát càng nói càng giận, chỉ vào mũi Cửu công chúa mắng mỏ liên tục.
Cửu công chúa cũng không phản bác, đợi ông ta mắng xong, mới mở miệng nói: “Phụ hoàng mắng đủ chưa? Nếu mảng đủ rồi thì nguôi giận, nghe con gái nói mấy câu nhé?”
“Con nói đi!" Trần Cát giận tới mức ngồi xuống ghế.
“Phụ hoàng, người nói xem nếu như không có Kim tiên sinh, Đại Khang bây giờ sế thành ra dáng vẻ gì?” Cửu công chúa hỏi
“Dáng vẻ gì?" Trần Cát sững sờ một chút. Trước nay ông ta chưa từng nghĩ tới vấn đề này.
“Nếu như không có tiên sinh, thì không có trận thẳng lớn ở Thanh Thủy Cốc, cũng sẽ không có chiến thẳng ở dốc Đại Mãng, mối nguy Đông Man hôm nay cũng sẽ không được giải quyết dễ dàng như vậy!”
Cửu công chúa tự nói: “Phụ hoàng, với thực lực quốc gia của Đại Khang bây giờ, nếu lại bị Đông Man, Đảng Hạng và Thổ Phiên vơ vét một lần, người nghĩ Đại Khang sẽ là có dáng vẻ thế nào?
Phụ hoàng, nếu không có Kim tiên sinh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3380621/chuong-1521.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.