“Tiên sinh, diễn hài là gì vậy?”
Cửu công chúa tò mò hỏi.
Đến giờ cô ấy đã quen với việc thường xuyên nghe thấy Kim Phi nhắc đến những từ ngữ xa lạ.
“Vừa rồi hai người kẻ xướng người họa kể chuyện cười như vậy chính là diễn hài.” Kim Phi đáp.
“Tiên sinh, ta và điện hạ đâu có kể chuyện cười!”
Ngụy Đại Đồng tỏ vẻ nghiêm túc nói: “Ta bội phục tiên sinh thật mà...”
“Mau bàn chuyện chính, không là ta đi thật đấy!”
Kim Phi liếc mắt nhìn Ngụy Đại Đồng một cái: “Ông đây chạy hồng hộc lên đỉnh núi, chịu gió lạnh để nghe ngài nói vớ vẩn chắc?”
Ai cũng thích nghe lời hay, Kim Phi cũng chẳng thích bị người ta chỉ vào mặt măng chửi, hiển nhiên cũng không hề ngoại lệ.
Quan trọng là Ngụy Đại Đồng và Cửu công chúa cứ làm quá lên.
Ngụy Đại Đồng rõ ràng là đang nịnh hót, Cửu công chúa thì lôi y ra làm trò hề.
“Được rồi Ngụy đại nhân, nói chuyện chính đi, bằng không tiên sinh bỏ đi thật đấy.”
Cửu công chúa chấm dứt đề tài này, hỏi: “Tiên sinh nói vị trí cửa cống ở đâu?”
Bàn đến việc chính, Ngụy Đại Đồng cũng không cợt nhả nữa, duỗi tay chỉ về một chỗ trên núi Ngọc Lũy, nói: “Mời điện hạ xem, ở phía bên kial”
“Không phải tiên sinh muốn phá núi dẫn nước sao, tại sao bên kia không có người khởi công?” Cửu công chúa hỏi.
“Con kênh phía đông vẫn chưa được sửa xong, nếu lúc này đi phá núi thì dẫn nước về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3380453/chuong-1391.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.