“Điện hạ có việc à?” Kim Phi hỏi.
Ban ngày bận việc, giữa chừng còn chưa ăn cơm, Kim Phi cũng mệt mỏi vô cùng.
“Không có gì, chỉ tới nói với tiên sinh một tiếng, sắp xếp cho người dân ở mương Lão Quát xong rồi”.
Cửu công chúa nói: “Ngoài ra, quân Trường Tín và doanh trại Thiết Hổ đều đã vào vị trí, một canh giờ nữa là quân Khánh Nguyên có thể chạy tới”.
“Trận chiến tranh này, sắp kết thúc rồi!”
Đến đêm, mấy ngàn quân Khánh Nguyên cũng đến dốc Đại Mãng theo đúng hẹn.
Tính thêm quân Trường Tín đến vào buổi chiều, cùng với quân Ất Đẳng và quân Bính Đẳng mà Khánh Hâm Nghiêu điều từ trong thành ra, số người hiện tại Trương Lương có thể điều động vượt qua mười ngàn người.
Phía Đông doanh trại Thổ Phiên là thành Tây Xuyên, phía Tây là dốc Đại Mãng, muốn đột phá vòng vây chỉ có thể đi về phía Nam hoặc phía Bắc.
Hơn mười ngàn người đủ để bao vây hai hướng Nam Bắc doanh trại Thổ Phiên.
Nhưng Trương Lương không làm vậy mà ra lệnh cho mấy đội quân tiến thẳng vào dốc Đại Mãng hạ trại nghỉ ngơi.
Sau đó phái người đốt từng đống lửa ở hai hướng Nam Bắc doanh trại Thổ Phiên.
Hai hàng đống lửa một ở phía Nam một ở phía Bắc, trải dài từ sông Hộ Thành đến dốc Đại Mãng, nhìn giống như hai con rắn dài.
Thỉnh thoảng sẽ thấy một hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3380091/chuong-1196.html