Người đi lên thì không sao, nhưng ngựa chiến sẽ dễ bị những hòn đá này đâm vào chân.
“Kị binh không lên được, nhưng bộ binh thì sao?” Khánh Mộ Lam hỏi.
“Nếu bộ binh đi lên, vậy đánh thôi!” Kim Phi nói: “Nếu bộ binh cũng sợ, vậy trận đó không cần đánh, đi tìm Đan Châu đầu hàng luôn đi!”
Thủ hạ thật sự lợi hại của Đan Châu cũng là kị binh.
Xung quanh doanh trại Thổ Phiên là mảnh đất rộng lớn, chiến đấu với kị binh ở nơi này chính là đưa đồ ăn cho người ta.
Với thủ hạ ít ỏi của bọn họ, chỉ sợ còn không đánh lại hai ngàn kị binh.
Cho dù có thành lập được trận Macedonia cũng vô dụng.
Hai cánh trái phải và phía sau của trận Macedonia đều là điểm yếu, trên gò đất cũng cực kì bị động.
Nếu kị binh vòng ra hai sườn hoặc phía sau, cơ bản cũng chỉ có thể chờ chết.
Lúc trước Kim Phi có thể lấy nhiều địch ít, đánh bại người Đảng Hạng ở Thanh Thủy Cốc, nguyên nhân chủ yếu là vì hai sườn của Thanh Thủy Cốc đều là vách núi, dù người Đảng Hạng đi vòng qua, cũng chỉ có thể đối mặt chính diện.
Hơn nữa Kim Phi nắm rõ Thanh Thủy Cốc trông lòng bàn tay, trừ trận Macedonia ra, y còn có thể đào hố bẫy ngựa trước.
Bây giờ Đan Châu đã nắm giữ hết địa hình có lợi ở ngoài thành Tây Xuyên, căn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3380031/chuong-1136.html