“Các ngươi có biết kỵ binh tinh nhuệ chỉ cần một ngày một đêm là có thể chạy đến Kim Xuyên từ Tây Xuyên không?”
“Môi hở răng lạnh, sau khi người Cao Nguyên đánh được Tây Xuyên, chắc chắn sẽ đi về phía Bắc, Quảng Nguyên là con đường phải đi qua, người Cao Nguyên chắc chắn sẽ đánh Quảng Nguyên”.
“Hôm nay chúng ta không bảo vệ được Tây Xuyên, ngày mai sẽ không bảo vệ được Kim Xuyên”.
“Trên đường đến đây, các ngươi hẳn đã thấy thôn làng bị người Cao Nguyên cướp bóc ra sao rồi nhỉ?”
“Đuổi tận giết tuyệt, gà chó không tha”.
“Chắc hẳn các ngươi đã nghe nói hai ngày qua bên Tây Xuyên xảy ra tranh chấp, người Cao Nguyên lấy dân làm lá chắn sống, đánh họ rồi bắt họ tấn công phủ Tây Xuyên”.
“Hôm nay chúng ta không thể bảo vệ Tây Xuyên, đợi đến khi người Cao Nguyên tấn công Kim Xuyên, các ngươi sẽ bị người Cao Nguyên dùng làm lá chắn.
Con cái của các ngươi sẽ bị người Cao Nguyên bắt đứng trên mũi giáo.
Thê thiếp các ngươi bị người Cao Nguyên làm nhục.
Nhà cửa của các ngươi bị người Cao Nguyên thiêu rụi thành tro”.
“Bây giờ các ngươi còn nghĩ thành Tây Xuyên không liên quan đến các ngươi không?”
Nói đến cùng, Kim Phi gần như hét lên.
Bên dưới, sắc mặt các nhân viên hộ tống cũng dần trở nên nghiêm trọng.
Thật ra Kim Phi nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3380011/chuong-1116.html