Trước khi thánh chỉ đến, y đã lo lắng rằng hoàng đế dùng chiếu thư để giữ y lại quân đội.
Khi đó sẽ rất rắc rối.
May mắn thay, các lão đại trong triều đã giúp y giải quyết vấn đề này.
"Nhưng chức danh này chỉ là chức danh ảo, thậm chí còn không có là thái ấp, mỗi năm chỉ có năm lượng bổng lộc…"
"Không thể tốt hơn được nữa".
Nói đến đây, Kim Phi không nhịn được cười: "Lần này ta không cần lo sẽ bị liên đới nữa rồi".
Đối với một người được cấp thái ấp như Khánh Hoài, nếu trong thái ấp có tạo phản, hắn sẽ bị liên đới.
Nếu không có thái ấp thì không cần lo lắng về vấn đề này.
Về phần thuế thái ấp, Kim Phi còn chả thèm.
"Tiên sinh có thực sự nghĩ vậy không?"
Khánh Hoài hỏi.
"Chắc chắn".
Kim Phi không chút do dự gật đầu: "Hầu gia, nếu không có việc gì nữa, ta nên chuẩn bị về sớm thôi".
"Vội vàng như vậy sao?"
Khánh Hoài có chút không nỡ.
"Trận chiến đã kết thúc, phần thưởng cũng đã được ban, còn ở lại đây làm gì?"
Kim Phi nói: "Ta cũng đã giao phó cho Từ Kiêu về việc bảo vệ núi Thanh Thủy".
"Nếu tiên sinh đã quyết định như vậy thì ta không ép nữa".
Khánh Hoài nhìn thấy Kim Phi đã quyết định rời đi, cũng không giữ lại nữa: "Nếu ở Kim Xuyên xảy ra chuyện gì, tiên sinh chỉ cần đến biệt viện Khánh Phong tìm quản gia, ông ấy sẽ giúp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/2649164/chuong-185.html