Trên đảo nhỏ này không có động vật lớn.
Cô vừa nghĩ, vừa lấy điện thoại vệ tinh gọi cho tổng giám đốc.
Gọi hai lần nhưng không có tín hiệu.
Đảo Sương Mù cách đất liền quá xa, nơi này không có tín hiệu điện thoại, mọi liên lạc đều chỉ có thể thông qua điện thoại vệ tinh.
Giờ điện thoại gọi không được, cũng có nghĩa là hoàn toàn mất liên lạc với thế giới bên ngoài, như thế này, phải chờ đến một tuần sau mới có người đưa vật tư đến.
Khi Tiêu Hòa báo tin đó cho những người khác, mọi người lập tức hoảng sợ.
"Sao chúng ta xui vậy chứ? Vừa rồi không phải còn tốt sao?"
"Đội trưởng, đồ đạc đã dọn xong rồi, dù có tiết kiệm đi nữa thì chỗ còn lại cũng chỉ đủ chúng ta ăn một hai ngày thôi, còn lại năm ngày... Chúng ta ăn gì?"
"Quả thực hòn đảo này không hợp để nghỉ dưỡng."
"Đừng lo chuyện nghỉ dưỡng nữa, bây giờ đồ ăn mới là vấn đề lớn nhất."
Mấy người thương lượng, lo sợ chưa đến đợt giao đồ tiếp tế tuần sau thì bọn họ đã c.h.ế.t đói ở đây mất.
Nhưng Tiêu Hòa lại rất bình tĩnh, dường như cô không hề để tâm đến chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-tro-thanh-quan-li-vang-trong-lang-showbiz/3623063/chuong-515.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.