Trước khi đóng cửa, cô nghe thấy tổng giám đốc lẩm bẩm một câu:
"Năm năm rồi, mấy người là nhóm khách tham quan thứ hai của hòn đảo này."
——
Hai ngày sau, Tiêu Hòa thương lượng xong với những người khác, trong sự tiễn đưa của toàn thể nhân viên công ty, họ khởi hành, đi thuyền hai ngày mới đến được hòn đảo nhỏ không người ở, tên là Đảo Sương Mù này.
Lúc này, Tiêu Hòa mới hiểu câu nói cuối cùng mà tổng giám đốc nói ngày đó.
Đây là một hòn đảo nằm rất xa bờ biển, vị trí hẻo lánh, không một bóng người, điều kiện địa lý không tốt cũng đành, ngay cả nước biển xung quanh hòn đảo cũng không bình thường.
Lúc đi thuyền ra đây, ban đầu mọi thứ đều bình thường, nhưng đến gần vùng biển này thì nước biển xung quanh dần chuyển sang màu đen, tiến lại gần ngửi thử thì bốc ra một mùi hôi thối.
Nước biển vừa đen vừa hôi, hòn đảo cũng ảm đạm.
Cây cối gầy gò, lá cây úa vàng, mặt đất không mọc lấy một ngọn cỏ, nhìn vào không thấy chút sức sống nào.
Nơi như vậy mà nói là điểm du lịch, đến ở bình thường cũng không được.
Mọi người vừa lên bờ đã nhìn chằm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-tro-thanh-quan-li-vang-trong-lang-showbiz/3623062/chuong-514.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.