Ông chủ cửa hàng dường như không phải lần đầu nhìn thấy cảnh tượng này.
"Cô gái này, nửa năm nay cách một thời gian lại đến đây, lần nào cũng vừa khóc vừa ăn, cũng không biết bị kích thích gì."
Tiêu Hòa có thể tưởng tượng ra cảnh tượng đó.
Đây chính là lý do Triều Nhan không thể giảm cân thành công sao?
Cho dù đạt được tiến bộ nhỏ cũng bị Phan Hồng mắng mỏ, sau đó tâm lý sụp đổ, bắt đầu tự buông thả, sau khi tăng cân trở lại, lại bị Phan Hồng dùng những lời lẽ tàn nhẫn hơn để hạ thấp.
Vòng luẩn quẩn như vậy, đã từng chút mài mòn đi một tinh linh trên sân khấu.
Tiêu Hòa đi tới, đưa cho Triều Nhan một chiếc khăn tay: "Muốn tiếp tục nhảy múa không?"
Cơ thể Triều Nhan run lên, ngẩng đầu, cái miệng bị nhét đầy thức ăn, nước mắt lẫn với dầu mỡ làm nhòe đi cả khuôn mặt, mím môi, cố nhịn tiếng khóc nói: "Muốn!"
Tiêu Hòa nhìn cô ấy, nói: "Tôi sẽ đưa cô trở lại sân khấu."
"Thật sự có thể sao?"
"Tôi nói có thể là có thể."
"Nhưng, Phan Hồng nói em đã không còn cơ hội nữa, chị ta nói em..."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-tro-thanh-quan-li-vang-trong-lang-showbiz/3622875/chuong-327.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.