Suy nghĩ mãi một lúc Hi Văn chợt cảm thấy khô cổ liền xuống nhà dưới tìm nước để uống. Lúc này Thục Trinh cùng với mấy người làm khác trong nhà đang ở dưới bếp dọn dẹp, Hi Văn không để ý đến bọn họ lắm cô chỉ lo làm việc của mình. Nhưng Thục Trinh lại tỏ thái độ khó chịu, cô ta ném cây lau nhà sang một bên, tiếng va đập làm cho cô gật nảy mình.
" Cứ tường người ta được yêu thương cỡ nào, hóa ra cũng thế thôi. "
Hi Văn biết rõ cô ta đang nói đến mình, liền quay người lại đối mặt với Thục Trinh.
" Rốt cuộc cô muốn gì? Không chịu yên phận trong căn nhà này đúng không? "
Thục Trinh nhún vai, bộ dạng ngạo mạn đó khiến cô phát ghét
" Tôi ở trong căn nhà này trước lúc cô được gả đến đến nữa kìa. Tề tổng nói chuyện với tôi còn nhiều hơn cả cô, mấy công việc mà một người nội trợ phải làm tôi đều làm cho anh ấy. Cô ỷ lại bản thân chết đi sống lại được Tề tổng quan tâm một chút thì lộng hành làm quyền. "
Hi Văn nghe cô ta nói xong thì liền không nhịn được cười.
" Cô đang ảo tưởng đó hả? Cô và tất cả những người làm trong nhà này đều như nhau thôi, bớt suy diễn đi. "
Bị Hi Văn làm vụt tắt khát vọng trở thành nữ chủ nhân của ngôi nhà Thục Trinh vô cùng tức tối.
" Cô nói gì? "
Mấy người làm khác sợ Thục Trinh tức giận gây ra họa lớn liền ngăn cản, kéo cô ta lại. Cô ta chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-muon-ly-hon-voi-ba-dao-tong-tai/249077/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.