Chương trước
Chương sau
Tề Ân thái độ khó chịu quay sang nhìn cô, anh không ngờ cô còn dám nói như thế với mình.
" Tôi gây phiền toái cho cô? Sao cô không tự xem lại mình, nói dự tiệc với tôi nhưng quay lưng đi lại cùng người đàn ông khác khiêu vũ trước bao nhiêu người thật không ra thể thống gì? Cô làm mất hết mặt mũi Tề gia rồi "
Hi Văn thở phì một cái, cô gồng mình rướn cả gân cổ cải nhau với anh.
" Tôi khiêu vũ với Hoàng tổng thì gây ảnh hưởng gì đến anh chứ? Nếu anh không nói thì đâu ai biết mối quan hệ của chúng ta, tất cả mọi người đều vỗ tay tán thưởng cơ mà. Vả lại chúng ta cũng sắp ly hôn rồi, người nào việc nấy, nước sông không phạm nước giếng. "
Hoàng Thạch vừa lái xe vừa run lẩy bẩy, không ngờ anh còn có thề chứng kiến vợ chồng Tề tổng khẩu chiến dữ dội như vậy.
[ Thiếu phu nhân ăn trúng thứ gì rồi sao? Dám cãi nhau với Tề tổng, cô ấy đáng sợ thật. ]
Tề Ân bật cười với thái độ như cố ý muốn chọc tức cô
" Ngày nào chúng ta còn chưa ly hôn thì cô vẫn còn là người của Tề gia, cô phải nghe lời của Tề Ân tôi hiểu chưa? "
Hi Văn nét mặt hằm hằm sau đó quát lớn vào mặt anh
" Anh nằm mơ đi, tôi ghét nhất là bị người khác ràng buộc, còn lâu tôi mới nghe lời. Cái đồ bá đạo tổng tài, tôi muốn ly hôn với anh!!! "
Hoàng Thạch toát hết mồ hôi hột, anh nuốt nước bọt cổ họng đau rát
[ Thôi xong rồi, mắng Tề tổng xối xả như vậy. Lần này thiếu phu nhân tiêu rồi. Tề tổng sẽ không làm gì cô ấy đó chứ? Nếu vậy mình phải bênh vực ai? Tề tổng hay thiếu phu nhân? Nhưng mình là người của Tề tổng...còn thiếu phu nhân là nữ nhi chân yếu tay mềm chắc chắn không làm lại, phải làm sao đây? ]
Chuẩn bị đón chờ màn khẩu chiến lên đến đỉnh điểm cao trào nhưng thật không ngờ Tề Ân sau đó lại chả nói gì cả, anh khoanh hai tay lại rồi quay mặt sang nơi khác không đếm xỉa cô.
[ Xem như tôi nhịn cô một lần, chỉ một lần này, nếu còn nhịn nữa thì tôi chính là một con heo ngu ngốc. Lần đầu trong đời Tề Ân tôi bị người khác mắng thậm tệ như vậy, phụ nữ ai cũng muốn vây lấy tôi để mong gả vào Tề gia không ngờ Cao Hi Văn cô lại không biết trân trọng, làm tôi tức chết mà. Muốn ly hôn vội như vậy là để làm gì chứ đừng tưởng tôi không biết, tôi càng không cho cô toại nguyện. Lúc trước cô xấu xí ngu đần chả ai quan tâm bây giờ có tí nhan sắc liền có đàn ông vây quanh, đáng sợ thật. ]1
Tề Ân lúc này trông thật trẻ con, anh bắt đầu giận dỗi, ghen tức nhưng lại chỉ có thể nghĩ trong lòng không dám nói ra. Lần đầu tiên anh phải nhịn nhục một người đến như vậy.
...
Tối đêm đó trở về nhà, Hi Văn ngồi một mình trên chiếc giường trong căn phòng nhỏ, cô nhớ lại chuyện lúc xảy ra ở buổi tiệc thì vô cùng tức giận. Cô siết chặt lòng bàn tay, nghiến răng nghiến lợi
" Càng nghĩ càng tức, Tề Ân đúng là phá hoại chuyện tốt của mình. Hoàng Vĩnh Nghi vừa giỏi vừa tốt sau này chắc chắn có thể giúp đỡ mình vậy mà chỉ mới kết thân được với anh ta một chút liền bị Tề Ân phá hoại, lúc trước làm sếp người ta thấy cũng đàng hoàng lắm mà, không ngờ ở nhà anh ta lại là con người như vậy, tức chết mình rồi. "
Bỗng nhiên Hi Văn chợt nhớ ra điều gì đó, cô thẩn thơ một lúc
" Phải rồi sếp...công ty...Châu Thanh. Nếu không có Tề Ân ai sẽ giúp mình vào công ty để gặp Châu Thanh đây? Vậy thì sự nghiệp của mình...không thể tiếp tục sự nghiệp làm minh tinh được nữa. "
Nói tới đây cô liền gõ mạnh vào đầu mình một cái
" Ây, cái đồ ngốc này. Lúc nãy ăn nói quá lời với anh ta rồi, biết làm sao nhờ vả Tề Ân được nữa chứ. Sau này mình mở miệng phải nói năng cẩn thận mới được. "
Cũng cùng một diễn viến, bên phòng Tề Ân anh đang ngồi trước màn hình máy tính làm việc. Tay gõ gõ nhưng đầu lại không thể tập trung nhập sai dữ liệu lại phải xóa rồi gõ lại không biết bao nhiêu lần. Anh tức giận gấp laptop lại.
" Cao Hi Văn hại mình không thể nào tập trung làm việc được thật đúng là tức chết mà "
Anh xị mặt ra nhớ lại cảnh lúc bắt gặp cô và Hoàng Vĩnh Nghi nắm tay nhau khiêu vũ
" Dám công khai nắm tay người đàn ông khác trước mặt mình, không coi Tề Ân tôi ra gì sao? Tôi không cần sỉ diện nữa à? Đã vậy còn vì Hoàng Vĩnh Nghi mà mắng mình, đáng sợ hơn là mình còn nhịn nhục cô ấy. "
" Lần đầu tiên trong đời mình thấy Cao Hi Văn nổi đóa, 4 năm qua cô ấy một mình sống bình lặng trong căn nhà này, mình đối xử với cô ấy không nóng không lạnh, cho chỗ ăn ở còn có người làm chỉ là hơi thiếu quan tâm một chút. Vậy thì gì khiến Cao Hi Văn đột nhiên bùng phát đáng sợ như vậy chứ? "
Anh lầm bầm suy nghĩ một lát
" Dạo gần đây Cao Hi Văn liên tục đòi ly hôn...có khi nào cô ấy chợt nhận ra bản thân không thích mình hay không? "
Ôi trời anh vừa nói ra điều đáng sợ gì vậy nè.
" Cô ấy không thích mình? Vậy thì thích ai? Mặc kệ nhưng mình sẽ không để cho cô ta toại nguyện đâu, lúc trước cô là người Tề gia, bây giờ cũng vậy. Đừng hòng thoát "
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.