" Em mới đi đâu về?" Laim vừa hỏi vừa thơm má Lạc Sở
" Em vừa đi hái một ít đồ để ăn cho mọi người,do không có nồi lại gia vị gì nhiều nên em chỉ định nướng thôi.Đáng lẽ em định nấu canh cho mấy anh ăn,nhưng mà điều kiện không cho phép.Nèee,em còn bắt được heo,gà lại thỏ nữa đó.Nướng lên ăn chắc sẽ ngon lắm.Cũng không biết nhiêu đây đủ cho hơn 10 người không nữa ....Ưm a hahahaha,anh đừng hun em nữa,nhột quá đi!!!"
Lạc Sở đang nói thì tai cậu bị Laim hôn lấy hôn để,nhột gần chết.Cậu đẩy đầu anh ra xem thử vết thương.
" Wow,đúng là sức hồi phục thật kinh người,vết thương của anh đã kết vẩy hết rồi nè !!" Lạc Sở kinh ngạc sờ sờ.
" Ừm,là do em giỏi"
" Đúng đó,em là giỏi nhất luôn ý,anh hên lắm mới lấy được em đó!!!" Lạc Sở cười đùa nhìn Laim
" Ừm,tôi đúng là hên nhất thế giới rồi" Laim
Đùa đã rồi thì Lạc Sở nhìn về phía dị tộc.Có vẻ họ đã tỉnh hết,cậu nhanh chóng chạy qua xem tình hình vết thương.
" Các anh hồi phục rất tốt,hầu hết đã kết vảy.Dị tộc đúng là có sức sống mãnh liệt thật đó.Làm tốt lắm!!" Lạc Sở
" Cảm ơn cậu rất nhiều,bạn đời của Laim.Nếu không có cậu thì chắc chúng tôi đã tiêu đời hết ở nơi rừng núi hoang vu này rồi.Thành thật cảm tạ ơn cứu giúp của cậu!!!"
Một dị tộc đại diện đứng lên cảm ơn cậu cùng với tiếng cảm ơn đồng thanh từ tất cả dị tộc được cậu cứu giúp.
"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-di-gioi/3728434/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.