" Tân lang đưa tân nương vào động phòng."
Lúc này không khí mới nhộn nhịp trở lại. A Hảo dẫn tân nương của mình trở về phòng nhưng đi được nửa bước thì có một cô gái chạy đến lễ đường ngăn họ lại.
" Không được!"
Mọi người đều hướng mắt ra ngoài cửa. Cô gái này tên là Tiểu Lan. Cô ta có một thân hình mũm mĩm với nốt ruồi trên miệng. Người trong làng đều trê cô ta xấu, sau này sẽ khó lấy được phu quân. Nhưng một lần cô giặt đồ bên sông bị trượt chân mà ngã xuống nước. Lúc ấy, A Hảo tình cờ đi ngang qua. Thấy người bị nạn gã chỉ vô tình cứu giúp. Ai ngờ, Tiểu Lan vừa nhìn thấy gã đã đem lòng yêu mến. Khi biết được gã là thổ phỉ, gia đình cô đã ngăn cấm không cho cô qua lại với gã. Nhưng vì tình yêu cô bất chấp mọi thứ mà chạy về phía gã. a hảo khi ấy không hiểu tình yêu là gì. Đột nhiên có một cô gái luôn quấn lấy mình làm gã sợ hãi đến nổi trong trang trại gã cũng ra lệnh cấm không được có nữ nhân gia nhập thổ phỉ. Chuyện này đã trôi qua rất lâu rồi. Gã không ngờ cô gái Tiểu lan này vẫn còn bám dai đến vậy.
" Hảo Hảo, huynh tại sao lại chọn nữ nhân khác để thành thân trong khi ta ngày đêm đều nhớ mong đến huynh."
Tiểu Lan khóc nức nỡ trên lễ đường, điều này khiến A Hảo cũng khó xử.
" Cô nương, ta đã nói là không thích cô rồi. Cô đừng bám lấy ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-thay-doi-cuc-dien/2806707/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.