" Không ngờ đêm tân hôn lại mệt mỏi như thế. Vậy mà mấy tên thuộc hạ kia lại bảo sướng. Đúng là hoang đường!"
A Hảo vừa mở mắt đã càm ràm không thôi. Nhìn sang bên cạnh chẳng thấy nương tử đâu cả. Gã tưởng rằng cô bị rớt xuống đất. Liền chòm tới nhìn xuống đất. Nhưng lại không thấy. Gã sợ rằng cô bị lăn xuống gầm giường, liền cúi đầu xuống nhưng vẫn không thấy. Thật vô lí! Chỉ trong một đêm tân hôn nương tử lại biến mất không vết tích. Đó là đạo lí gì đây. A Hảo vừa mới cưới được cô vợ xinh đẹp đâu thể để biến mất như vậy. Gã hùng hổ bước xuống giường. Không thèm chỉnh sửa lại trang phục, với tay lấy chiếc áo khoác mà chạy ra bên ngoài.
"Người đâu! Mau đến đây!"
Tất cả thuộc hạ đang ngủ ngon liền bị đánh thức. Ai nấy đều nhốn nháo, chạy loạn xạ như gà mắc đẻ tới đích. Quần áo cũng không kịp mặc đoàng hoàng. Ba phút sau, một đội quân thổ phỉ đã có mặt, chỉ chờ lệnh của thủ lĩnh.
Tiết Cường đứng ra trước hỏi:
"Thủ lĩnh, mới sáng sớm đã có chuyện gì làm cho ngài phải tức tốc triệu tập moik người."
" Ta không nhìn thấy vợ của mình ở đâu nữa."
"Hở!"
Cả đám đều ngơ ngác nhìn nhau. Người này nhìn người kia như kiểu " Ai có giấu vợ của thủ lĩnh thì trả lại đi!".
Nhưng A Hảo lại không nghĩ vậy. Nhìn thấy maqtj mọi người đều ngơ ngơ ra như đang thách thức lòng kiên nhẫn của gã. Gã liền gầm gừ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-thay-doi-cuc-dien/2806706/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.