Du Nghĩa vốn mang tâm tư tới đây, nghe Phong Triệt hỏi, trong lòng vui vẻ, vội tiến lên trước vài bước, cúi người đầu cũng không dám ngẩng, giọng lại rất lớn, “Ta là Du Nghĩa, là Cử nhân duy nhất ở vùng này.”
“Cử nhân?”
Phong Triệt chau mày.
“Đúng vậy.”
Du Nghĩa vui vẻ trả lời.
“”Giờ đến loại người này cũng có thể tới sơn trang được sao?”
Phong Triệt vừa nói xong, Du Nghĩa lòng liền trầm xuống, vội mở miệng, “Ta là Hạ…”
“Lôi đi!”
Nói xong, Phong Triệt đánh ngựa vào sơn trang, Phong An và Phong Trung theo phía sau.
Du Nghĩa bị người nhấc lên, kinh sợ hét lên, “Buông ta ra, ta là do các người mới tới để…”
Chưa nói xong liền bị người lôi ra ngoài, nặng nề ném xuống đất lăn tới vài vòng mới dừng lại.
Du Nghĩa ngã tới hoa mắt, bò trên đất một hồi mới phản ứng lại.
……
Trù phòng trong sơn trang.
Hạ Hi dạy cẩn thận không hề giấu giếm, mấy vị trù nương dùng hết tâm sức để học, làm rất nhiều lần mới học được.
Mọi người thở phào một tiếng.
Một vị trù nương rất bội phục, “Hạ phu nhân, tay nghề nấu ăn này của người học từ ai vậy?”
Họ nếm qua món ăn Hạ Hi làm mới biết, tay nghề của Hạ Hi tốt hơn mấy người học rất nhiều. Độ lửa, mùi vị đều nắm bắt rất tốt, đừng nói chủ tử ăn rồi nhớ nhung mà họ cũng muốn ăn nhiều thêm vài miếng.
Hạ Hi cười nói, “Ta rảnh rỗi không có việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-thanh-phu-ba-trong-ruong-va-nuoi-con/3547095/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.