Tất cả mọi người đều bị hành động của Hạ Hy làm cho sửng sốt, ngay cả nam nhân kia cũng ngơ ngác một hồi, sau đó đặt chân xuống, nhìn Hạ Hy một cách cẩn thận tỉ mỉ, trên người nàng mặc một bộ y phục bằng vải thô, sạch sẽ, không có một vết vá, khuôn mặt trắng nõn, dung mạo... thứ duy nhất thấy đẹp đó là đôi mắt, nam nhân nhìn kỹ hơn, không hiểu sao lại cảm thấy một luồng khí lạnh xông thẳng lên mặt, lạnh đến mức hắn không khỏi run rẩy toàn thân, hắn giật mình và lùi lại vài bước.
Sắc mặt Hạ Hy đương nhiên là đã thay đổi, trên mặt mang theo nụ cười, nàng cũng tiến lên trước một bước, vẫn luôn giơ con cá trước mắt nam nhân: “Đại ca, hôm nay là ngày đầu tiên chúng tôi đến đây, không biết phải giao phí bày hàng, con cá này cho huynh, huynh thư thả cho chúng tôi một lúc, đợi bán được cá rồi, chúng tôi sẽ giao phí bày hàng ngay.”
Trụ Tử và Lan Nhi có chút sửng sốt, hai mắt mở to, cho rằng có phải Hạ Hy điên rồi hay không, một con cá một trăm văn tiền cứ như thế mà đem cho được.
Nam nhân lùi lại một bước, chợt nhận ra có điều gì đó không ổn, nhanh chóng bình tĩnh lại, ho khan một tiếng rồi lại trở về với thái độ cà lơ phất phơ, giương giọng nói: “Tặng cho ta sao?”
Hạ Hy vội vàng gật đầu: “Đúng vậy, tặng cho huynh, đây đều là khi cả nhà rảnh rỗi không có việc gì làm đi bắt được, không có vốn nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-thanh-phu-ba-trong-ruong-va-nuoi-con/3547056/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.