Dương Trường Miên đột ngột bùng nổ, đánh chết 2 tên ma tu xong, vác Hàn Ngọc Trác trên vai cảm thấy rất bất tiện, thế là dùng vải cột bé ấy ở phía sau lưng cho tiện.
[Giống mẹ lên nương làm rẫy đưa con theo ha.]
Dương Trường Miên xách dao tiếp đón đám ma tu lần lượt kéo đến, khinh thường cậu: “Đồ kí chủ vô dụng, đừng làm tôi phân tâm.”
Dương Trường Miên thật: “…”
Cậu đã nghĩ ra cách để cho 666 mượn xác của cậu chiến đấu, cũng là vì con ma kia cho cậu linh cảm. So với khả năng cách đấu bằng 0 của mình, cậu càng tin tưởng hệ thống có thể cứu Hàn Ngọc Trác hơn.
Quả nhiên, lựa chọn của cậu là đúng, nhưng Dương Trường Sáu thấy ghét quá đi.
Rất nhanh, Dương Trường Sáu xách dao chạy qua, vừa chạy vừa ném bom đám ma tu tụ tập gần đó, cho nổ hết. Còn sống thì cứ chém một đao cho chết luôn.
Nó giống như thái rau hẹ mà thái cả lũ, Dương Trường Miên và 0405 run cầm cập mà nhìn nó đại khai sát giới: “…” Đáng sợ, cùng Lý Mộng Khiết sau khi bị giám đốc mắng giống nhau, muốn gỡ đầu giám đốc xuống làm banh đá.
“Trường Miên, bên này!” Hàn Ngọc Nhiễm đã thấy bóng dáng Dương Trường Sáu, sợ cậu ứng phó không kịp liền kêu gọi, nhanh chân chạy qua bên đó yểm hộ.
Trong lúc hỗn loạn cũng không quên quan tâm an nguy của cậu, Dương Trường Miên cảm động vô cùng.
Mưa rơi như trút nước, đám ma tu bị xối như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-thanh-phe-vat-ta-lac-lu-khap-tu-chan-gioi/3358220/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.