Hàn Ngọc Nhiễm đứng dưới chân núi nơi 666 đã gửi định vị qua, nhìn lên vách đá chọc trời, khó lòng mà leo lên được. Núi băng muốn đứng còn khó, sơ ý một cái là trượt chân té ngay. Ngự kiếm phi hành quá lộ liễu, lỡ kinh động Hắc Dực Nha thì sẽ bị cả bầy tấn công.
Hàn Ngọc Nhan cũng nhìn theo, an ủi: “Em lo gì, em dâu chắc chắn rất mạnh, sẽ không gặp nguy hiểm.”
“…” Hiểu lầm hơi bị to đó.
Lòng hắn nóng như lửa đốt, dù cậu ở trong địa phận nhà hắn mà vẫn gặp nguy hiểm. Chỉ có hắn biết, cậu yếu không khác gì con kiến, dậm chân một cái cũng đủ khiến cậu hấp hối.
Không được, phải bò lên trên xem thử cho chắc ăn.
Hàn Ngọc Nhan không kịp cản, em trai đã phóng như bay lên núi: “…” Sức mạnh tình yêu thật vĩ đại, làm đầu óc em cô có hố.
Mẹ Hàn ngự kiếm lên cao, nói lớn: “Để nó làm anh hùng đi, chúng ta diệt gọn ổ của con quạ đen đó là xong ngay.”
Hàn Ngọc Nhan xách kiếm, nối gót theo bà: “Đúng ý con.”
Hàn Ngọc Nhiễm lần thứ 3 bị trượt chân, học khôn hơn, dùng kiếm làm dao leo núi, từ từ leo lên.
Hang ổ của con quạ đen siêu to khổng lồ có thể so được với một căn nhà, dùng nhánh cây, rơm, đất đá lắp thành hình tròn. Chất kết dính từ mỏ của nó, làm ổ vững chắc hơn, không rớt được.
Ngay khi hắn vừa xuất hiện hay nói đúng hơn là bò tới tận ổ, nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-thanh-phe-vat-ta-lac-lu-khap-tu-chan-gioi/3331673/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.