Vân Yên đã chạy xuống Vân Thành, đề nghị ông ba mình cử quân đến giúp hai người Dương Trường Miên. Mạc Đại Tượng không khác gì tai nạn cấp thảm hỏa đối với người trong thành, Hàn Ngọc Nhiễm còn đánh không lại chỉ có thể chọc chó, bọn họ không đoàn kết lại thì chỉ có đoàn diệt.
Dương Trường Miên căn dặn nam chính hai ba lần: "Huynh nhớ kĩ giùm, cái kính rách này một tháng xài được một lần à. Nhắm kĩ mục tiêu nhá!"
Cậu bị hệ thống lừa! Biết ngay là kính thông thái cái món hack game này sẽ có hạn chế mà. Tốn 9 triệu linh thạch để mua, mà mỗi tháng chỉ cho dùng đúng một lần!
Dương Trường Miên không có linh lực nên chỉ có thể cho nam chính dùng, theo như lời hệ thống thì: [Cái kính này là hàng limit, ngốn mana(\=linh lực) nhiều lắm. Lượng linh lực của nam chính may ra còn chống đỡ được.]
"..." Ói đống linh thạch ra đây, bố muốn trả hàng.
666: [Cảm ơn quý khách đã mua hàng, không có dịch vụ hoàn trả đâu bạn yêu.]
Dương Trường Miên xoay đầu Hàn Ngọc Nhiễm nhìn xuống Mạc Đại Tượng như con khỉ bị đùa giỡn, xanh mặt: "Huynh nhất định phải nhắm chuẩn con heo đó nghe chưa? Không là đắp chiếu cả lũ đó!"
Gương mặt lạnh lùng suýt thì duy trì không được: "Biết rồi, ngươi bình tĩnh chút." Hối quá hư bột hư đường hết rồi sao.
Lúc này, lệnh bài truyền tin của nam chính nóng lên, hắn lấy ra cho Dương Trường Miên cùng xem, là tin nhắn từ Vân Yên: [Dương huynh, ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-thanh-phe-vat-ta-lac-lu-khap-tu-chan-gioi/3324645/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.