Dương Trường Miên lúc nãy ăn xong một con cá định giơ tay lấy thêm con nữa mà không thấy, cậu bèn nhìn xuống trong đống lửa tìm xem.
Thình lình, tay cậu chợt lạnh, làm cậu rụt rụt tay về, vẻ mặt hoảng sợ mà nhìn đống lửa.
Đống lửa ánh cam lúc ban đầu đâu không thấy, chỉ thấy ám ám một màu đen, giống như ngọn lửa màu cam đang bị ngọn lửa màu đen này nuốt chửng, nuốt luôn mấy con cá nướng của cậu.
Dương Trường Miên vừa tiếc mấy con cá vừa sợ muốn són ra quần. Không phải tại cậu nhát gan mà vì cái cục màu đen này rất quỷ dị.
Cậu có thể xác định, cục màu đen này là một loại lửa nhưng nó không nóng mà ngược lại tỏ ra hơi lạnh. Một đứa sống ở thời hiện đại thì hiện tượng này là phản con mẹ nó khoa học mẹ rồi, không sợ mới là lạ.
Ngọn lửa màu đen có chút xanh trắng, không giống lửa ma trơi, màu đen của nó nhiều hơn, nó nhỏ nhưng một mình nó đã nuốt mất ngọn lửa trại của cậu rồi, làm cậu sợ chết khiếp.
Hệ thống trợn mắt trắng, lắp bắp nói, nếu nó không nhầm thì đây là...
Hệ thống hú hét: [Trời ơi tin được không cục cưng! Là linh hỏa đó, Địa Âm hỏa đó người anh em của tui. Chúng ta trúng mánh rồi!]
Dương Trường Miên nghe ra là linh hỏa thì cũng ầm thầm lau mồ hôi, cũng không hoảng như vừa rồi. Cậu còn tưởng là ma quỷ quấy phá, còn định xin ít kinh phật của hệ thống đây này, làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-thanh-phe-vat-ta-lac-lu-khap-tu-chan-gioi/2772651/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.