Đang lúc Dương Trường Miên không biết nên làm hay không làm thì một thanh niên tàn nhang chạy tới gần, gã nhìn bóng lưng cậu, giọng điệu thiếu kiên nhẫn nói lớn, thái độ gay gắt như cậu thiếu nợ gã tiền vậy.
Hắn mở mồm: "Dương thiếu gia-Dương Trường Miên, gia chủ cho mời ngài qua đó một chuyến, có chuyện quan trọng cần bàn. Mong ngài phối hợp."
Chuyện quan trọng? Cần cậu phối hợp? Cả tháng trời không thèm đếm xỉa đến cậu, bây giờ vừa nghe tin cậu có hôn ước với nam chính thì sôi nổi kêu cậu đến bàn chuyện, không đi được không trời? cậu lười phải nhìn sắc mặt của mấy lão già Dương gia rồi, y như mấy ông cổ đông bụng phệ trong công ty cậu, có tiếng mà không có miếng, còn thích dạy đời người khác. Không phải tại lương cao chắc cậu nghỉ ngang rồi.
Dương gia vừa hay tin nam chính tới chơi nhà nên ra lệnh cho Dương Trường Miên triệu kiến. Chắc là mấy ông già này cũng biết rồi, vụ hôn ước á.
Quả là nam chính, đi tới đâu cũng có người tung kẻ hứng, vừa bước vào Viên Châu cái là cả làng biết liền.
Dương Trường Miên minh bạch, đây là bắt ép cậu giao ra hôn nhân này cho nữ nhân khác đây mà, thái độ của tên thư đồng này cũng gay gắt khó chịu thiệt, dù sao cậu cũng họ Dương mà, làm gì réo tên cậu như kêu chó gọi mèo.
Thanh niên tàn nhang này vì tìm Dương Trường Miên mà phải đi vòng vòng trong Dương gia nãy giờ mới tìm thấy cậu, gã ta bất mãn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-thanh-phe-vat-ta-lac-lu-khap-tu-chan-gioi/2772514/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.