“Oscar, dạo này cậu gầy đi nhiều rồi đấy.”
Alistair, vị hoàng tử với mái tóc bạch kim, nhận xét một cách bình thường ngay khi đang uống trà với tôi và Luciano. Nhưng ông bạn của tôi thì chẳng lấy đó làm bình thường - quay ngoắt sang bên, cậu chàng đưa tay lên bóp hẳn lấy eo và tay tôi như để kiểm chứng lời của hoàng tử. Săm soi một lúc, Luci mới buông tôi ra, thở dài như một lời ngầm đồng ý với hoàng tử:
“Gầy thiệt.”
“Cảm ơn Hoàng tử đã quan tâm.”
“Làm ơn đừng có gọi là “Hoàng tử” nữa, tôi rét run cả người rồi đây này. Gọi là Alistair.”
Alistair cũng là một nhân vật rất đáng chú ý trong game này. Anh ta chính là nhân vật ảnh bìa, là người được chọn làm đại diện cho các đối tượng nam được cưa cẩm. Tôi dùng từ “đại diện” là vì ở đây không có một nam chính nhất định nào cả, nếu người chơi thích người đàn ông nào thì anh ta sẽ là nam chính của cô ấy, không hơn không kém. Thực ra, trước khi chơi đến route của Oscar, lẽ đương nhiên tôi cũng có chơi qua route của Alistair. Một người đàn ông lịch thiệp, tử tế, với khuôn mặt điển trai và đầu óc giúp anh chàng sống sót qua những mưu đồ của giới chính trị ắt không thể là một kẻ tầm thường được.
Trong kí ức của Oscar, Alistair và Luciano là hai người không thể thiếu. Họ khiến thế giới của anh ngập tràn màu sắc, như một bức tranh được lắp ghép bằng kính màu. Nếu như Luciano có vẻ ngoài dịu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-thanh-nam-chinh-otome-game/3589672/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.