“Hôm nay chúng ta học đến đây thôi, ngài Oscar đã làm rất tốt. Hãy tiếp tục phát huy nhé.”
“Vâng, thưa thầy.”
Ở thời này, người ta vẫn còn học cái tử ngữ là tiếng Latin. May thay, Oscar là một người thông minh, học đâu hiểu đó, kết hợp với khả năng học ngoại ngữ vốn có từ cuộc đời trước của tôi nên chẳng mấy chốc mà bài đã vào đầu tôi nhanh đến mức có thể kết thúc lớp sớm, còn đủ thời gian cho tôi hỏi những thứ vụn vặt linh tinh.
Tuy có vẻ ngoài cứng cáp, tôi vẫn phải tự nhắc nhở rằng Oscar chỉ mới có mười sáu, mười bảy tuổi. Gánh trên mình trọng trách của một người thừa kế (như bao người con trai cả trong một gia đình vào thời Nhiếp chính),anh ta buộc phải trưởng thành sớm là lẽ dĩ nhiên. Nhưng thỉnh thoảng, những mong muốn trẻ con bị chôn giấu sâu bên trong anh lại trỗi dậy. Trong otome game mà tôi chơi, Oscar vốn người lớn như vậy lại sẽ sáng mắt lên trước sách văn học và một bàn toàn bánh kẹo ngọt, và đó chính là những cái CG siêu đắt giá mà nhà phát hành tuyệt đối sẽ không để cho chúng tôi đăng tải trên các nền tảng mạng xã hội. Ngày xưa, khi vào được route Oscar, tôi không chỉ được thấy những khung cảnh quý giá đó mà còn được nghe những lời ngọt ngào thỉnh thoảng lại phát ra từ con người tưởng chừng chẳng để mấy chuyện đó vào mắt.
A, những lời mật ngọt…
Làm sao mà anh ta có thể mặt dày nói ra những lời đó nhỉ? Đổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-thanh-nam-chinh-otome-game/3589671/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.