Chương trước
Chương sau
Sau khi làm siêu âm bốn chiều xong, Giản Nhân Nhân chuẩn bị bước vào đoàn làm phim.

Dù gì cô cũng đang là thai phụ, hàng ngày không ăn cơm cùng với các nhân viên trong đoàn làm phim, mà cô giúp việc mỗi ngày sẽ làm cơm mang đến. Cũng không có kẻ nào ác mồm bảo cô tỏ vẻ thanh cao, vì dù sao phụ nữ mang thai cũng nên bồi bổ thân thể.

Thẩm Tây Thừa còn tìm cho cô một trợ lý, bình thường cũng không nhiều lời, nhưng khi làm việc lại vô cùng hiệu quả. Nói tóm lại là, công việc của cô ở đoàn làm phim còn không nhiều bằng so với ở học viện sân khấu.

Hạ Húc Trạch thật không hổ danh khi là Ảnh đế bao nhiêu năm nay, khả năng diễn xuất đương nhiên là chuẩn như sách giáo khoa. Khi đứng trước ống kính máy quay, ông dường như không còn là Hạ Húc Trạch nữa mà đã biến thành một người hoàn toàn khác.

Bộ phim này miêu tả về một sát thủ sau nhiều năm quy ẩn đã quay trở lại giới giang hồ. Phan Hoắc là một sát thủ có tiếng trong giới, chỉ là năm năm trước đã quy về ở ẩn, biến mất không để lại tung tích. Hắnn cưới một cô nhi đã lớn lên từ bé cùng mình là Đường Nhã Thi, hai người họ sống mai danh ẩn tích ở một làng cá. Câu chuyện bắt đầu từ năm năm về sau, vợ của Phan Hoắc có thai. Trong một lần đứa vợ đi khám thai, ông tình cờ gặp lại người cảnh sát năm xưa- Tiêu Siêu. Tiêu Siêu nhờ anh giúp đỡ điều tra lại một vụ án nghiêm trọng năm đó, nhưng lại bị Phan Hoắc từ chối.

Cũng bắt đầu từ đó, cuộc sống sóng yên bể lặng vốn có lại bị phá vỡ. Phan Hoắc ra sức trốn chạy, thậm chí còn đã chuẩn bị đưa vợ con chuyển đến nơi khác sống. Ngờ được đâu ngày trở về, ông lại phải đối diện với cái xác của người vợ. Một xác hai mạng, Phan Hoắc đau khổ đến cùng cực, trong lòng chất chứa hận thù. Hắn quyết định sẽ điều tra ra chân tướng để báo thù cho vợ con. Phan Hoắc và Tiêu Siêu một trắng một đen cứ thế bị cuốn vào cuộc chiến phong ba...

Vai diễn của Giản Nhân Nhân chính là vợ của Phan Hoắc – Đường Nhã Thi. Đất diễn tuy không nhiều nhưng trên danh nghĩa cũng là nữ diễn viên chính. Bởi vì bộ phim này nhân vật chủ đạo là nam nên đất diễn của tuyến nhân vật nữ có thể nói là ít đến đáng thương, cảnh diễn của cô cũng coi là được nhiều nhất trong đó rồi.

Do cũng đã có kinh nghiệm trên sân khấu, mặc dù không được mấy tháng, nhưng dưới sự chỉ dẫn của Hạ Húc Trạch, Giản Nhân Nhân hoá thân vào vai diễn này hoàn toàn không có vấn đề gì.

Dưới tấm phông màu xám, Hạ Húc Trạch yêu cầu Nhân Nhân cố gắng trang điểm thật nhạt, dù sao thân phận của cô cũng là thai phụ. Dưới ống kính máy quay, cho dù là Giản Nhân Nhân có để mặt mộc đi nữa, cũng đẹp đến mức khiến người xem không thể rời mắt được.

Nguyễn Tinh nghe nói Giản Nhân Nhân đang đóng phim cùng với Hạ Húc Trạch, cô kích động đến phát điên. Mấy ngày liền trên weixin van nài Nhân Nhân xin giúp cô chữ kí.

Giản Nhân Nhân vô cùng nghi ngờ hỏi lại cô: [Cậu là fan hâm mộ trung thành của anh ấy, sao đến chữ kí mà cũng không có thế?]

Đó là Nguyễn Tinh đấy. Nguyễn Tinh vốn là đại tiểu thư của nhà họ Nguyễn, bây giờ lại là phu nhân yêu quý của chủ tịch Trí Tinh, có quyền có thế. Chẳng lẽ đến cái chữ kí cũng không làm được, không thực tế chút nào cả.



Nguyễn Tinh:

[...Lô Thù Nhiên rất ghét anh ta]

Giản Nhân Nhân:

[Tớ hiểu rồi.]

Nguyễn Tinh:

“Bởi vậy nên tớ mới thấy ngưỡng mộ cậu biết bao. Su này cậu làm diễn viên rồi, không biết sẽ được hợp tác với bao nhiêu tiểu thịt tươi, bao nhiêu nam thần, đại thần nữa kìa! Toàn là trai đẹp, không tự chủ được mất!”

Tin này cô gửi đến là từ tin nhắn thoại.

- Uống sữa đi. - Thẩm Tây Thừa từ bên ngoài bước vào, trên tay cầm một hộp sữa tươi, bước tới. Giản Nhân Nhân đang nằm ườn trên giường xem điện thoại, anh tiến lại gần, vừa lúc nghe được câu nói này.

Giản Nhân Nhân:

- ......

Cô ngoan ngoãn đón lấy hộp sữa, nắp hộp cũng đã mở rồi. Mang thai những tháng giữa nên cần bổ sung thêm nhiều kẽm và sắt, mỗi một ngày hai hộp sữa là tiêu chuẩn thích hợp nhất. Giản Nhân Nhân không biết Thẩm Tây Thừa có nghe được những lời vừa nãy Nguyễn Tinh nói không, chắc anh sẽ không hiểu nhầm về mối quan hệ giữa cô và các bạn diễn nam khác chứ?

Làng giải trí thật giả lẫn lộn, phim giả tình thật cũng không phải là điều không thể...

Vào lúc Giản Nhân Nhân đang định bày tỏ rõ quan điểm đúng đắn và quan niệm đạo đức của mình thì Thẩm Tây Thừa đã kéo chăn ra, ghé sát vào bụng cô. Bây giờ anh rất thích nói chuyện với cái bụng lớn của cô, lúc này cũng vậy, anh đưa tay chọt chọt cái bụng nhô cao của cô, nói với giọng điệu vô cùng ai oán:

- Lão thịt héo trung niên này không có tư cách để ghen, có phải không?

- .......

Cô có kêu anh là người “trung niên” hồi nào đâu.

- Anh giờ đang ở thời kỳ đỉnh cao mà.

Tuy là tuổi tác của hai người họ cách nhau khá xa, nhưng không thể phủ nhận được rằng, Thẩm Tây Thừa hiện đang ở thời kỳ hoàng kim của người đàn ông.

- Nhưng cũng là lão thịt héo rồi.

Những từ ngữ này khiến anh bận tâm đến vậy sao? Giản Nhân Nhân nghĩ một lát rồi đổi tên weixin của anh là “tiểu thịt tươi” rồi đưa cho anh xem:

- Như này thì sao?

Thẩm Tây Thừa cảm thấy hài lòng nhưng lại nói:

- Em đừng có xin chữ kí gì gì đó cho Nguyễn Tinh. Lô Thù Nhiên là kẻ ghen điên cuồng đấy, anh ta mà nổi giận rồi ai cũng khiếp sợ.

- Không phải bọn họ đã kết hôn nhiều năm rồi sao?

Giản Nhân Nhân thắc mắc. Theo lý mà nói, đã qua thời kỳ mặn nồng nhất rồi, chẳng lẽ lại còn đi ghen với cả một mục tiêu không rõ ràng? Hơn nữa lại còn là một diễn viên nữa?

- Nguyễn Tinh trước khi đến với Lô Thù Nhiên còn có một mối tình. Lô Thù Nhiên luôn cho rằng người đó rất giống với Hạ Húc Trạch.

- .....

Mấy anh già một khi đã ghen thì quả nhiên không thể chọc vào được, không thể chọc vào được.

Giản Nhân Nhân lại nhìn sang Thẩm Tây Thừa, cảm thấy người đàn ông lạnh lùng như anh chắc sẽ không biết ghen là gì đâu. Luôn có cảm giác anh là kiểu người cho dù núi Thái Sơn có sập, mặt cũng không hề biến sắc vậy. Không chuyện gì có thể khiến anh có phản ứng mạnh được.

Hôm đó, sau khi xong công việc, Thẩm tây Thừa lái xe đến thẳng đoàn làm phim. Một mặt là để tìm hiểu tình hình công việc, mặt khác là đợi cô tan làm để đón về.

Lúc anh đến, Giản Nhân Nhân đang thỉnh giáo Hạ Húc Trạch một vài vấn đề. Anh cũng không đến làm phiền họ, mà đứng ở một bên, đợi cô xong công việc.

- Tôi còn nhớ Thẩm tiên sinh đã nói, sẽ không chọn người trong làng giải trí, không phải vậy sao?

Nhậm Tâm Đồng và nam diễn viên phụ của phim này có mối tương giao. Lần này mượn danh nghĩa là đến tìm hiểu công việc, cô cũng muốn xem xem người phụ nữ như thế nào lại có thể thu phục được Thẩm Tây Thừa?

Cô không cam tâm chút nào. Tuy là người tài trong giới này rất nhiều nhưng cô chỉ thật lòng với mỗi Thẩm Tây Thừa. Cho dù Thẩm Tây Thừa có không phải là ông chủ Thẩm đi chăng nữa cô vẫn thích anh.

Tin đồn lan truyền ra ngoài là do cô hám danh lợi, vì tiền nên mới tìm mọi cách để quyến rũ anh. Thực ra không phải vậy.

Nếu như chỉ vì tiền, vì danh lợi sao cô nhất thiết phải lãng phí thời gian vào anh. Khoảng thời gian này đủ để cô đi quyến rũ vài người đàn ông giàu có khác rồi, không phải vậy sao?

Về sau, cô nghe một người bạn tốt của Thẩm Tây Thừa nói, anh không thích phụ nữ trong làng giải trí. Tuy là cô rất chán nản, nhưng cũng coi đó là một lý do. Đúng vào lúc cô chuẩn bị nhận lời theo đuổi của một người khác thì lại nghe được tin Thẩm Tây Thừa đã kết hôn, cô cũng đã được nhìn thấy tấm ảnh chụp giấy đăng ký kết hôn của họ. So về diện mạo, cô không thể sánh bằng với cô ta, hơn nữa còn nghe nói vị thiếu phu nhân này tuổi còn rất trẻ. Anh kết hôn rồi cũng tốt, trong lòng cô sẽ không còn có tơ tưởng gì nữa.

Ngờ được đâu cách đây không lâu cô lại nghe nói, vợ của anh là người trong làng giải trí. Nhưng cũng chỉ là người mới, trước mắt chưa có tác phẩm nào, thế nên cũng không có mấy người biết về công việc của cô ta. Thế nhưng bây giờ cô ta đang tham gia trong bộ phim của Hạ Húc Trạch, vậy là dần dần lan truyền đến tai cô.

Không phải anh đã nói sẽ không chọn người trong làng giải trí sao, thế thì đây là gì?

Đàn ông quả thực là buồn cười.

Sau khi đã được Hạ Húc Trạch chỉ bảo xong, nghe trợ lí nói Thẩm Tây Thừa đã đến. Nhân Nhân quay đầu lại, nhìn thấy Thẩm Tây Thừa, một tay đỡ đằng sau eo tiến lại về phía anh.

Còn chưa đến gần, cô đã nhìn thấy đứng cạnh anh là Nhậm Tâm Đồng. Nhất thời cô cũng không biết có nên tiến lên thể hiện uy phong của Thẩm phu nhân hay không, nhân thể nhấn mạnh chủ quyền của người vợ nữa.

Trước đây cô cũng đã nghe Trần Bội nói, Nhậm Tâm Đồng đã tốn rất nhiều tâm tư vào Thẩm Tây Thừa, nhưng lại không có chút tác dụng nào.

Thẩm Tây Thừa cũng đã nhìn thấy Nhân Nhân. Anh nhanh chóng tiến lại dìu cô, bụng bầu tháng thứ sáu đã không còn là nhỏ nữa.

Giản Nhân Nhân dù gì cũng còn cần tồn tại trong làng giải trí. Nhậm Tâm Đồng lại là tiền bối của cô, nói không chừng sau này còn có cơ hội hợp tác, cơ hội chạm mặt là không ít. Nghĩ đến đây, cô liền mở lời chào hỏi trước:

- Nhậm tiểu thư, xin chào.

Cô không dám gọi chị Nhậm, như vậy quả thực là quá đắc tội rồi.

Trình Bích Điền trước đây cũng đã nói qua. Nếu như không phải vì thể diện, khi cô gọi chị ta là chị Trình, chị ấy đã rất muốn đánh cô một trận, xé nát mồm cô ra.

Nhậm Tâm Đồng cũng gật đầu với cô một cái, cũng coi như đã đáp lễ lại.

Cô ngày thường tuy là tính khí không tốt, nhưng cũng là do đúng việc không đúng người nên mới vậy. Bây giờ Thẩm Tây Thừa đã kết hôn rồi, đương nhiên là cô sẽ không vì ấm ức chuyện này mà quá tỏ vẻ, thứ cô muốn chỉ là một đáp án. Đối với Giản Nhân Nhân này, cô vốn không hề có ác cảm, vì dù sao giữa họ cũng không thù không oán. Đâu thể chỉ vì cô ta là Thẩm phu nhân mà nhìn cô như kẻ thù được, vậy thì vô lý quá rồi.

- Xong việc rồi? - Thẩm Tây Thừa quay sang nhìn cô âu yếm hỏi.

- Vâng, có thể về nhà được rồi.

- Vậy thì về thôi.

Từ đầu đến cuối, Thẩm Tây Thừa đều không trả lời Nhậm Tâm Đồng, cũng chẳng hề để ý đến cô. Nhìn thấy Thẩm Tây Thừa dìu Giản Nhân Nhân bước đi, khoé mắt cô đỏ lên, cho đến lúc này đây, đến cả một đáp án anh cũng tiếc rẻ cô đến vậy sao?

Giản Nhân Nhân quay đầu lại nhìn cô ta một cái. Thị lực của cô rất tốt, có thể nhìn ra ngay trên mặt chị ta không giấu nổi vẻ buồn bã và thất vọng. Rốt cuộc là đã có chuyện gì vậy?

Sau khi lên xe, Giản Nhân Nhân không kìm nổi nữa, quyết định hỏi thẳng anh:

- Anh đã nói gì với Nhậm Tâm Đồng vậy, em thấy cô ấy có vẻ rất buồn?

Thẩm Tây Thừa đã thắt xong dây an toàn, chậm rãi đáp:

- Anh không nói gì với cô ta cả. Một chữ cũng không nói.

Vào lúc này nên giải thích rõ ràng mới phải.

- Vậy cô ấy...

- Là câu hỏi của cô ta khiến anh khó trả lời được. - Thẩm Tây Thừa ngập ngừng một lát. - Cô ta hỏi anh, không phải trước đây anh đã nói sẽ không lấy người trong làng giải trí sao? Cái này bảo anh phải trả lời thế nào, cứ dứt khoát im lặng

là hơn.

Giản Nhân Nhân ngẩn ngơ:

- Cái này khó trả lời lắm sao?

Thẩm Tây Thừa gật đầu:

- Bởi vì căn bản anh chưa hề nói ra câu này.

Giản Nhân Nhân:

- ...Ồ, vậy anh trực tiếp nói với cô ấy như vậy, không phải là được rồi sao?

Thẩm Tây Thừa nhìn cô có phần ngạc nhiên:

- Tại sao anh lại phải giải thích với cô ta về vấn đề tình cảm chứ. Theo thói quen nói chuyện thông thường giữa hai người, thì một khi anh đã trả lời cô ta rồi sẽ khiến cô ta nhận thấy là mình không phải tự hỏi tự trả lời. Chắc có lẽ không đơn giản mà dừng lại ở một câu hỏi như vậy chứ?

Giản Nhân Nhân bỗng nhiên phát hiện. Thực ra chỉ số tình cảm của đàn ông không phải là thấp, là họ quá thông minh thôi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.