Giản Nhân Nhân sinh con cũng xem như là chuyện lớn nhất của hai nhà rồi. Ông Giản vội vã tới đây, thấy sắc mặt con gái đau đến trắng bệch ra, không nói ra được lời nào, cổ họng nghẹn ngào.
Hai vợ chồng họ đứng trông ở bên Giản Nhân Nhân, đều đang bối rối vỗ về cô. Tuy rằng trong lí trí họ cho rằng việc sinh nở ngày nay đã an toàn hơn trước rất nhiều nhưng cũng không tránh khỏi được lo âu.
Giản Nhân Nhân thấy rõ ràng là đang tự tát vào mặt mình. Lúc trước cô còn cho rằng sinh con cũng không đau lắm. Đợi đến giai đoạn về sau, cô mới biết trên mạng nói cơn đau đẻ cũng tựa như bị đánh gãy mấy chiếc xương sườn… là nói giảm nói tránh rồi. Thực sự là đau đến sống không bằng chết ấy chứ.
Mắt cô ngấn lệ nhìn Thẩm Tây Thừa, lại quay sang nhìn bố mẹ mình, mãi về sau mới ấm ức nói một câu:
- Con sẽ không sinh đứa thứ hai đâu.
- Được được được, không sinh không sinh, chúng ta không sinh nữa. - Thẩm Tây Thừa vội vàng nắm lấy tay cô, giọng điệu an ủi vỗ về.
Ông Giản nghiêng đầu liếc nhìn một cái chàng con rể mà từ trước tới giờ ông đoán không ra. Trước giờ vẫn luôn cảm thấy là con gái ông và cậu ta không xứng đôi, một đứa quá sâu xa, một đứa lại quá đơn giản. Căn bản khiến cho người khác không tài nào hiểu nổi trong lòng đang nghĩ gì. Ông sợ con gái sẽ phải chịu thiệt thòi, hôm nay nhìn thấy vậy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-thanh-dai-minh-tinh/2454299/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.