Chương trước
Chương sau
Một ngày trước khi Thẩm Tây Thừa chuẩn bị dẫn Mặc Mặc đến Thượng Hải, Bùi Tùng đứng ra mời họ tới ăn một bữa cơm.

Bùi Tùng là đứa con út trong nhà họ Bùi, thật không khoa trương chút nào khi nói anh được cưng chiều từ nhỏ đến lớn. Sau đó anh trở thành vận động viên môn bắn súng, gia đình ai cũng rất đau lòng. Khó khăn lắm anh mới chịu nghỉ thi đấu nên các bậc trưởng bối sớm đã sắp xếp cho anh vào công ty làm việc.

Mặc trên mình bộ đồ vest và đôi giày da kiểu tây, Bùi Tùng bây giờ đã không còn chút hình ảnh của một vận động viên trước đây, cũng có thể nói đây là dáng vẻ Bùi Tùng vốn dĩ nên có.

- Tôi nghe Nhân Nhân nói ngày mai cậu đi Thâm Quyến à? – Nguyễn Tinh ngồi bên cạnh đột nhiên hỏi.

Thẩm Tây Thừa nhìn sang Lư Thù Nhiên:

- Hai người quan tâm đến chuyện nhà tôi thế cơ à?

Bây giờ cậu ta còn biết rõ những hành tung của anh hơn cả trợ lí.

Lư Thù Nhiên mỉm cười:

- Chuyện này không liên quan đến tôi.

- Hi vọng các người có thể để mắt chú ý đến hai người chưa kết hôn kia kìa. - Thẩm Tây Thừa chỉ tay về phía Bùi Tùng và Tống Thần. - Họ mới là người đáng được quan tâm hơn tôi.

Nguyễn Tinh “hừm” một tiếng:



- Cậu tưởng tôi quan tâm cậu à, tôi chỉ quan tâm đến cô em Nhân Nhân thôi.

Cô lại chuyển hướng nói đến Tống Tùng – người đang ngồi chơi game, không vui gì mấy hỏi:

- Tôi bảo này, cậu thật sự nghĩ rằng mình là hoàng thượng có ba ngàn giai nhân à. Trong giới bây giờ đang rộ lên tin đồn cậu mới đổi bạn gái, thậm chí cô này lại là em họ của cô bạn gái trước nữa chứ! Mối quan hệ như thế chẳng phải lằng nhằng quá sao?

Là bạn gái chứ không phải bạn là con gái.

Tống Thần cũng không thèm hé mắt:

- Cô nói ai?

- Cậu đó đó. – Nguyễn Tinh lại nói tiếp - Nhưng mà có người nói cô gái cậu đang quen gia cảnh trong sạch, bình thường cũng ngoan ngoãn hiểu chuyện. Nếu có ý gì thì anh cũng nhanh quyết định đi.

Tống Thần cuối cùng cũng biết người Nguyễn Tinh nói đến là ai, anh ta ngẩng đầu lên, khuôn mặt tỏ vẻ khinh thường:

- Cái loại hám tiền như thế mà cũng muốn tôi lấy sao?

Cuối cùng Thẩm Tây Thừa cũng mở miệng:

- Theo ý cậu, chẳng phải đời này ế chỏng sao?

Tống Thần chửi thề một câu:

- Ý cậu là không có người nào thích con người tôi một cách đơn thuần à?

- Đúng vậy. - Thẩm Tây Thừa không hề né tránh mà gật đầu.

Tống Thần khoa trương chuyển hướng nói sang Bùi Tùng, làm vẻ mặt chịu thiệt thòi:

- Được rồi, các cậu không cần lo lắng cho tôi đâu. Từ trước đến giờ tôi chưa từng có ý định kết hôn. Kể cả có gặp được người chỉ thích con người tôi thì tôi cũng không muốn.

- Tôi vừa có tiền vừa có quyền, lại đẹp trai thế này, việc gì phải đâm đầu vào kết hôn?

Lí do của anh ta vô cùng thuyết phục làm cho người khác không thể phản bác lại.

Thẩm Tây Thừa vừa về nhà đã trông thấy bà Giản đang giúp anh chuẩn bị hành lí. Đối với Thẩm Tây Thừa mà nói, đây là một trải nghiệm rất mới lạ.

Trước kia đi công tác anh chỉ cần một chiếc vali nhỏ là được. Bây giờ phải dùng chiếc vali size lớn nhất, hơn nữa vật dụng của anh chỉ chiếm vị trí một phần mười cái vali, phần còn lại đều là đồ dùng của Mặc Mặc.

Dẫn con nít đi xa nhà so với việc dọn nhà chẳng có gì khác nhau.

Thật ra là bà Giản không muốn Thẩm Tây Thừa dắt Mặc Mặc đi cùng, nhưng đứa nhỏ bây giờ thích dính lấy bố mẹ, mẹ không có ở nhà còn có bố. Nếu như bố mẹ đều không ở nhà, cục mỡ này chắc sẽ quậy banh nóc nhà mất.

Vì vậy cho dù không muốn cũng phải xắn tay chuẩn bị hành lí.

Mặc Mặc ngồi trên thảm, thích thú vỗ tay. Cậu bé rất thông minh cũng rất tinh ranh, biết rằng bỏ quần áo vào vali là sắp được ra ngoài.

Cậu bé nhanh chóng bò đến bên chân Thẩm Tây Thừa, ôm lấy chân anh. Mặc dù nói là “nịnh hót” thì không đúng lắm, nhưng lúc này nụ cười của Mặc Mặc chính xác là vẻ nịnh nọt.

Thẩm Tây Thừa túm con nhấc lên như thể đang nhặt rác, Mặc Mặc ngay lập tức ôm lấy anh.

Bà Giản nhìn thấy cảnh này không nhịn cười được:

- Thật ra Mặc Mặc rất thích bố đấy chứ.

Thẩm Tây Thừa lau nước bọt giúp thằng bé, mỉm cười nói:

- Chẳng qua bây giờ con chỉ là người thế thân mà thôi.

Đợi đến khi chính chủ thật sự trở về rồi không có bố cũng chẳng sao cả, đứa trẻ này thật là tinh ranh.

Buổi tối Mặc Mặc vẫn ngủ chung phòng với Thẩm Tây Thừa. Thẩm Tây Thừa quả là bảo mẫu số dzách, anh rất thành thạo thay tã cho Mặc Mặc. Đôi chân nhỏ của cậu bé quẫy đạp lia lịa, hết khoa tay lại múa chân.

- Chắc con đang nghĩ rằng ngày mai được đi chơi xuân nên tối nay vui đến độ không ngủ được mất.

Mặc Mặc nghe không hiểu chỉ biết nhìn bố cười hihi.

- Con đang nhớ mẹ à?

- Bố cũng vậy.

Video tuyên truyền hoạt động phát tán trên weibo rất nhanh.

Trọng tâm đương nhiên là về vấn đề Giản Nhân Nhân thừa nhận đã có bạn trai.

Trên weibo số fans hiện tại của Giản Nhân Nhân đã vượt quá triệu người, lúc xem qua những bình luận của khán giả về phim đã được công chiếu, những người thẳng thắn khen ngợi nội dung phim không chút kiêng dè cũng có cả Hà ảnh đế. Tuy nhiên có người nhận xét phần kết khiến cả bộ phim trở nên nặng nề, sắc đẹp của nữ chính là sắc thái duy nhất của phim.

Những bình luận trên weibo Giản Nhân Nhân đều đã xem hết. Thật sự mà nói cô cũng không có gì bất ngờ lắm khi thấy những nhận xét thế này, bởi vì Hạ Húc Trạch từng nói cho dù tầm cỡ ảnh hậu cũng chưa chắc diễn tốt vai diễn này, bởi vì không có không gian phát huy, cảnh quay cũng quá ít.

Không thể không nói trong buổi tuyên truyền hoạt động cô thừa nhận có bạn trai là một việc làm thẳng thắn, còn chiếm được rất nhiều cảm tình của mọi người.

Cô không được tính là idol, suy cho cùng thì ngay cả fan cô còn không có. Vì vậy không cần thiết vin cớ độc thân để tìm sự chú ý của fans nam, huống hồ bây giờ fans hay cộng đồng mạng cũng bao dung đối với chuyện tình cảm của nghệ sĩ. Cho dù là idol nổi tiếng có nhiều fans nữ đến đâu đi nữa, cũng không phải là không thể công khai bạn gái.

“Ngay từ đầu đã có cảm tình với cô bé này rồi, khi vừa bắt đầu nổi tiếng thì thừa nhận có bạn trai. Hơn nữa cái kiểu ngượng ngùng khó xử đó không thể diễn được đâu. Mới nhìn là biết em gái này đang yêu tha thiết rồi. Tán thành sự trung thực của em gái này!”

“Tuy bị tình nghi là giọng khách át giọng chủ nhưng nhan sắc của cô ấy ở đây thật sự là không thể nào làm người khác ghét được. Bên cạnh đó tôi cũng nhớ rằng việc có bạn trai đã khiến tôi trở nên e thẹn và ngọt ngào thế này...”

“Đúng vậy, em gái này toát ra vẻ ngọt ngào yêu đời. Thật ra nếu nói chưa có bạn trai, tuy rất bình thường nhưng cũng có thế lý giải. Nhưng tôi thấy một em gái thật thà thì được yêu mến hơn đấy chứ!”

Các bình luận nhanh chóng thay đổi theo chiều hướng khác, tuy nhiên đến tối, chủ đề #nhớ về việc có bạn trai khiến tôi ngại ngùng và ngọt ngào# đã lên hotsearch.

Tô Kiệt Khắc lập tức liên lạc với một số người trong nội bộ để bộ phận marketing không làm ồn ào. Ngoài ra trong buổi tuyên truyền phim và giai đoạn công chiếu phim, tên của Giản Nhân Nhân không thể lên hotsearch lần nữa.

Đối với người mới như Giản Nhân Nhân, việc được lên hotsearch là chuyện có cầu cũng không được. Tuy nhiên nếu lên hotsearch quá nhiều sẽ khiến người khác ác cảm với cô, khiến họ cho rằng cô đang thao túng mục hotsearch của Weibo, như thế rất không hay.

Bây giờ cả Weibo Giản Nhân Nhân cũng không lên. Theo lời của Tô Kiệt Khắc nói, sau này cô sẽ có cơ hội lên mục hotsearch, còn trong giai đoạn này cứ để Hà Húc Trạch và các diễn viên khác đứng trước, tốt nhất cô nên lắng xuống.

Bây giờ đối với Giản Nhân Nhân, những bình luận trên Weibo đã không còn quan trọng nữa, bởi vì Thẩm Tây Thừa sắp đưa Mặc Mặc đến đây rồi.

Vừa mở cửa phòng Giản Nhân Nhân liền ôm lấy Mặc Mặc, không ngừng gọi cục vàng bảo bối. Một Mặc Mặc vốn đang buồn ngủ trên tàu cao tốc đã tỉnh táo lại ngay lập tức, vô cùng vui mừng cọ cọ vào mặt Giản Nhân Nhân, dính lên mặt cô đầy nước bọt.

Thẩm Tây Thừa ở bên cạnh quan sát, thật ra có lúc anh cảm thấy hành động của con trai mình cứ y hệt như loài chó Samoyed.

Cả nhà 3 người vui vẻ cùng nhau ăn tối, Giản Nhân Nhân hiện nay cũng không được xem là nổi tiếng cho nên lúc ra ngoài cũng không cần cẩn thận, đương nhiên Thẩm gia cũng có chuẩn bị cả rồi. Bây giờ không có phóng viên theo dõi, trước mắt cô cũng không có giá trị gì để đi theo.

Đối với Thẩm Tây Thừa, anh và Giản Nhân Nhân có thể được xem như là mới kết hôn. Tuy đứa bé đáng ghét nhà anh đã được hơn nửa tuổi nhưng đứng từ mọi góc độ mà nói thì hai người họ đích thực chỉ mới kết hôn.

Vợ chồng mới cưới tất nhiên là phải gắn bó keo sơn rồi. Về đến khách sạn, hai vợ chồng “đồng tâm hiệp lực” đưa Mặc Mặc đi tắm. Thằng bé rất thích tắm, đến nỗi một ngày chỉ mong được tắm đến bảy tám lần, giỡn đến nỗi cả phòng tắm đều tràn ngập bong bóng.

Khó khăn lắm mới đợi Mặc Mặc tắm xong, Thẩm Tây Thừa liền hối Giản Nhân Nhân cũng nhanh đi tắm.

Thẩm Tây Thừa có ý gì chẳng lẽ Giản Nhân Nhân còn không hiểu hay sao. Cô đỏ mặt cầm lấy bộ đồ ngủ bước vào phòng tắm. Lúc đứng dưới vòi hoa sen, cô to gan đoán rằng, nếu như lúc này Mặc Mặc không cần người trông coi, chắc chắn anh sẽ đòi tắm chung với cô.

Mặc dù Giản Nhân Nhân và Thẩm Tây Thừa đã tắm xong nhưng Mặc Mặc vẫn còn thức nên họ không thể ngủ.

Sau khi xa cách mẹ mấy ngày mới gặp lại, Mặc Mặc rất vui mừng, vốn dĩ hơn 9 giờ tối bé con đã đi ngủ rồi, hôm nay phải đến 10 rưỡi mới chịu để người khác dỗ ngủ.

Thẩm Tây Thừa phát hiện rằng Lư Thù Nhiên nói con trai như là quỷ đòi nợ cả đời, quả thật không sai.

Tuy rằng mới chỉ hai ngày không gặp nhưng Thẩm Tây Thừa và Giản Nhân Nhân rất nhớ nhau, vốn còn đang nói chuyện, nói một lúc cuộn lại nằm cùng nhau.

Nhiệt độ trong phòng càng lúc càng tăng lên…

Trên chiếc giường lớn, chiếc chăn cứ nhấp nhô lên xuống theo tiếng kêu như có như không của Giản Nhân Nhân hòa cùng với hơi thở nặng nề của Thẩm Tây Thừa, không khí lộ ra vẻ mờ ám vô cùng.

Đến khi tất cả kết thúc, đầu tóc Giản Nhân Nhân rối tung lên. Cô mệt mỏi tựa đầu vào gối, Thẩm Tây Thừa thuận tay ôm lấy cô, đúng lúc anh chuẩn bị hôn cô thì đột nhiên nghe thấy tiếng cười của Mặc Mặc, cả hai đều ngạc nhiên liền quay đầu qua nhìn, tên nhóc khiến cho người khác lo lắng – Thẩm Viễn Mặc lại đứng lên, cứ u oa u oa nhìn họ cười.

Thành giường em bé cũng không quá cao, Thẩm Tây Thừa không suy nghĩ gì mà dở chăn ra, vội vàng mặc quần dài vào đứng dậy ôm Mặc Mặc.

Đợi khi hai người cuống cuồng dỗ tên nhóc này ngủ lại thì Giản Nhân Nhân đã kiệt sức rồi. Cô nằm gọn trong lòng của Thẩm Tây Thừa, lấy tay che mặt:

- Con… con đã thấy hết rồi phải không?

Theo lý mà nói cô đột nhiên cảm thấy lội lỗi.

Ở trước mặt đứa nhỏ làm chuyện này, lương tâm cảm thấy thật xấu hổ.

Thẩm Tây Thừa cũng không dám khẳng định, cuối cùng hai vợ chồng ngầm hiểu ý nhau, cầm điện thoại lên nghiêm túc tra web tìm kiếm: Trẻ con hơn nửa tuổi có nhớ được không?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.