Đợi đến khi Thẩm Tây Thừa về đến nhà thì Mặc Mặc đã đi ngủ rồi. Lúc Giản Nhân Nhân đang ngồi trước bàn trang điểm thoa kem dưỡng da chợt nhớ lại chuyện ban sáng nói cùng Mặc Mặc, cô thấy cực kỳ thú vị liền kể lại cho chồng nghe.
- Em không thể nào tin được, thằng bé còn nhỏ như vậy mà đã có khái niệm về tiền bạc rồi, thật sự quá không thể tưởng tượng nổi. - Giản Nhân Nhân vỗ vỗ mặt. -Anh nói xem là thằng bé học từ ai?
Cô mãi đến tiểu học mới biết đến khái niệm tiền bạc, cho nên cô nghĩ Mặc Mặc có phải là tiếp xúc với vấn đề này hơi sớm không?
Thẩm Tây Thừa nới lỏng cà vạt, lấy đồ mặc ở nhà trong tủ đồ, hai người đã là vợ chồng lâu rồi nên có thể tự nhiên thay đồ trước mặt nhau. Thẩm Tây Thừa vừa cởi áo sơ mi vừa nói:
- Nói một cách chính xác là thằng bé có khái niệm về tiền của em chứ không phải với anh, thằng nhóc này xem ra lại ngứa thịt rồi.
Thiên tính của trẻ nhỏ thường ỷ lại vào mẹ và thích mẹ hơn, điều này không thể thay đổi được, Thẩm Tây Thừa đã chấp nhận được sự thật rồi. Không thể suy tính từng hành động hay suy nghĩ của thằng bé như lúc trước nữa.
Bé trai thường thương mẹ và bảo vệ mẹ hơn, cũng không phải là chuyện xấu gì.
- Hi vọng thằng bé thích ứng được với việc đi mẫu giáo.
Giản Nhân Nhân thở dài. Bây giờ đã là tháng bảy rồi, càng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-thanh-dai-minh-tinh/2454218/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.