Nếu Đinh Đan có thể nói chuyện, cô nhất định tranh thủ từng giây từng phút thoá mạ cái tên nhóc cứ tỏ vẻ lạnh lùng, bụng phúc hắc dẫn cô đi tới vòng lui.
Cô câm chứ không mù, không phát hiện mình bị dắt mũi đi vài vòng. Đừng tưởng cô lần đầu tới đây rồi ức hiếp cô nhé.
Hừ! Cứ thản nhiên, cứ bình tĩnh đi, xem hắn có thể kiên trì bao lâu. Haha, lần đầu tiên Đinh Đan cảm thấy làm robot cũng có cái lợi của nó...đó chính là không biết mệt mỏi!
Dưới lòng tính toán của hai người, không khí phi thường hài hoà, một người đi trước một người đi sau.
Đi đến nửa ngày thấy cô sắc mặt như cũ vô biểu tình, bộ dạng thong dong thản nhiên, không khỏi cảm thấy thất bại, Hải Du đành chịu thua dẫn cô về nhà, bởi hắn đã bắt đầu cảm thấy đói và vô cùng mệt mỏi, chỉ muốn lăn lên giường ngủ nào còn ý nghĩ chọc phá cô chứ.
Vừa vào tới nhà, quả nhiên liền đụng phải người hắn không muốn gặp nhất.
"Tiểu Du..."
Oa! Đinh Đan há hốc mồm nhìn người đứng chặn lối vào, tha thiết gọi Hải Du, tay không dấu vết lau khoé miệng, nhẹ nhàng thở phào. May mắn, không chảy nước miếng a.
Soái ca a~ So với Hải Du còn xinh đẹp, còn yêu nghiệt vạn phần. A...a..mỹ nam, mỹ nam đó nha! Xuyên qua, nếu tính toán thì cô đã gặp ba mỹ nam rồi, mà người trước mặt lại là tuyệt sắc nhất.
Thật soái, thật quyến rũ, thật ôn nhu...và cũng thật lạnh lùng. Ách, hình như có sự hiểu lầm gì ở đây thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-te-hai-ta-la-robot/868370/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.