“Đoàn trưởng Quý, ngài nhìn gì vậy? Chúng ta đã nói cùng nhau đi ăn tối, còn đi nữa không?”
Đoàn trưởng Quý vẫy tay, lại quay đầu nhìn Cao Bình, sau đó gọi một phụ nữ trung niên lại, nói: “Chủ nhiệm Hứa, cô nhìn cô gái đó xem, có phải quen quen không?”
“Tôi nhớ tuần trước đoàn múa thành phố chúng ta phỏng vấn một số đại diện được chọn từ các khu vực, có phải là người này không?”
Người phụ nữ trung niên cảm thấy không thể nào, nhưng bà ấy vẫn nhìn kỹ Cao Bình.
Lúc này, Cục trưởng và Phó cục trưởng thành phố Đào Hà đều đi lên tầng, bọn họ mặc đồng phục, khác hẳn với cảnh sát hình sự mặc thường phục đến trước đó.
Những người này vốn dĩ đã toát ra khí thế, nay lại mặc đồng phục cảnh sát thì càng thêm uy nghiêm.
Hành lang im phăng phắc, ngoài tiếng bước chân đều đều của những người này, không ai dám nói thêm lời nào.
“Tiểu Diêu, cậu sao rồi? Không bị thương chứ?” Cục trưởng lên đến nơi, liền hỏi thăm tình hình của Diêu Tinh. Đám người Diêu Tinh là được bọn họ mời từ Giang Ninh đến, nếu xảy ra chuyện gì ở đây thì cảnh sát Đào Hà thật sự không có cách nào giải thích với đồng nghiệp Giang Ninh được.
Diêu Tinh lập tức nói: “Tôi không sao, cô giáo tôi đã bố trí chu đáo, anh Từ và những người khác đều ở khách sạn, đã chuẩn bị đầy đủ, nên không xảy ra chuyện gì.”
Sau đó cậu lại nói: “Cục trưởng Vương, lần bắt giữ này khá suôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ta-tro-thanh-tran-bao-pha-an/3602355/chuong-510.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.