Tuy rằng phụ thân cặn bã từng thích Cát Xuân Như như vậy, nhưng nàng không cảm thấy phụ thân cặn bã là loại người không thích thì sẽ quay lại hận, làm sao có thể có ý tốt vì ba tỷ đệ Cát Xuân Như an táng.
Tiêu Hàn Tranh lắc đầu: "Không phải phụ thân cặn bã, mà là một người nàng chắc chắn không nghĩ tới. "
Thời Khanh Lạc thật đúng là nghĩ không ra sẽ là ai: "Ai?”
Tiêu Hàn Tranh trả lời: "Mẹ ruột của ba người bọn họ. "
Thời Khanh Lạc kinh ngạc không thôi: "A, mẹ ruột ba người các nàng không phải đã c.h.ế.t sao? Chẳng lẽ bị nước sông cuốn trôi thật ra không có chết?”
Tiêu Hàn Tranh gật đầu nói: "Chẳng những không chết, còn trở thành trắc phi của Bắc Vương. "
Thời Khanh Lạc có chút bối rối, "A, đây là chuyện gì xảy ra?”
Tiêu Hàn Tranh nói: "Năm đó Bắc Vương coi trọng mẹ của Cát Xuân Như, sau khi mẫu thân nàng ta biết thân phận Bắc Vương, bèn diễn một vở kịch lừa gạt mọi người đã chết. "
“Cho nên khi mẫu thân của Cát Xuân Như bị nước sông cuốn trôi, lúc Cát Xuân Như đi tìm, thì nhặt được một túi vàng.”
“Sau đó mẫu thân của Cát Xuân Như được Bắc vương mang về Cát quốc, làm trắc phi của Bắc vương, còn sinh một đứa con trai và một đứa con gái.”
“Đối với đôi nam nữ kia, trắc phi Bắc vương coi như châu như bảo, cũng không quản sống c.h.ế.t ba tỷ đệ Cát Xuân Như. "
“Cho dù lúc trước ba tỷ đệ bọn họ gặp phải khốn cảnh lớn như vậy, bà ta cũng không có xuất thủ hỗ trợ, hiển nhiên cũng coi ba người là vết nhơ của bà ta, một túi vàng kia xem như mua đứt quan hệ của bọn họ. "
“Hẳn là cũng sợ Bắc Vương sẽ mất hứng, liên lụy đến một đôi nam nữ hiện tại của bà ta. Chờ ba người chết, bà ta mới đi nha môn nhận lĩnh, an táng người. "
“Lúc ấy lại lấy thân phận thân thích xa đến phòng nhận lĩnh, người của ta cũng là thuận tiện mò mẫm mới phát hiện những người đó là người của trắc phi Bắc vương. "
Tin tức này thật sự là làm cho Thời Khanh Lạc rơi vào trầm mặc chuyện ngoài ý muốn: "Xem ra mẫu thân của Cát Xuân Như cũng là lòng dạ độc ác, khó trách có thể nuôi ra ba đứa nhỏ ích kỷ lại tàn nhẫn như vậy.”
Nàng tiếp tục nhướng mày hỏi: "Cái c.h.ế.t của ba người Cát Xuân Như tuy rằng không phải chúng ta hại, nhưng ba người các nàng rơi vào tình trạng này, lại có liên quan đến chúng ta, trắc phi Bắc vương kia có thể tìm chúng ta báo thù hay không?”
Tiêu Hàn Tranh suy nghĩ một chút rồi nói: "Khả năng báo thù không lớn, bà ta sinh con trai rất được Bắc vương yêu thích, hiện tại người thừa kế Bắc vương còn chưa định, bà ta rất có dã tâm, muốn con trai bà ta kế thừa vương phủ. "
“Cát Quốc bên kia cùng Đại Lương bất đồng, đối với thân phận đích thứ cũng không để ý như vậy, bọn họ để ý chính là năng lực. "
“Con trai nào mạnh nhất, con trai nào có thể thắng trong cuộc chiến giữa các huynh đệ, đứa con đấy sẽ là người thừa kế. "
“Bọn họ theo đuổi chiến lược nuôi sói, ai mạnh người đó thắng. "
“Cho nên mẫu thân Cát Xuân Như không có khả năng vì ba vết nhơ đã chết, chủ động bại lộ thân phận của mình đến tìm chúng ta gây phiền toái, phá hư một ít kế hoạch của Bắc Vương. "
“Mẫu thân nàng ta chẳng những có dã tâm, còn là một người rất thông minh, điểm này so với Cát Xuân Như cùng Cát Xuân Di mạnh hơn nhiều.”
“Đương nhiên, nếu chúng ta gặp nạn, hoặc là thật giống như kế hoạch của Bắc Vương, bắt được nàng về Bắc vương phủ Cát Quốc, vậy mẫu thân của Cát Xuân Như có thể hành hạ chúng ta mà không cần bại lộ thân phận. "
“Hiện tại bà ta sẽ không chủ động trả thù, dù sao cũng sợ Bắc vương phi cùng những nữ nhân khác Bắc vương, nắm lấy nhược điểm này. "
“Thân phận của bà ta, còn có chuyện xảy ra trên người ba tỷ đệ Cát Xuân Như, nếu bị những nữ nhân khác của Bắc vương biết, đối với con trai hiện tại của bà ta cũng sẽ là một vết nhơ, gây bất lợi cho vị trí hiện tại. "
Có điểm yếu, làm việc tự nhiên sẽ có cố kỵ.
Huống chi năm đó nữ nhân kia quyết tuyệt vứt bỏ ba tỷ đệ Cát Xuân Như, chứng tỏ là độc ác.
Hiện tại ba tỷ đệ đều đã chết, cũng không phải bị người hại chết, mà là Cát Xuân Như phóng hỏa, nữ nhân kia vì lợi ích của mình, tất nhiên sẽ không làm ra chuyện không lý trí.
Thời Khanh Lạc ngược lại không sợ bị trắc phi Bắc Vương trả thù, nàng chính là sợ phiền toái.
Nghe Tiểu tướng công nói như vậy, nàng cũng yên tâm.
"Chàng làm sao biết được, trắc phi Bắc vương là mẹ của ba tỷ đệ Cát Xuân Như bọn họ?”
Tiêu Hàn Tranh cười trả lời: "Lúc trước ta sai người nhìn chằm chằm vào viện của ba tỷ đệ Cát Xuân Như, phát hiện ngoại trừ người của ta ra, còn có người của phụ thân cặn bã nhìn chằm chằm, cùng với một người khác không biết là thế lực bên nào. "
“Vì thế ta lại phái người đi nhìn chằm chằm người này, mới phát hiện hắn là người của trắc phi Bắc vương. "
“Người này bình thường cũng không làm gì, chính là chú ý đến hướng đi của ba tỷ đệ Cát Xuân Như. "
“Lúc ấy ta rất khó hiểu, trắc phi Bắc vương làm sao có thể chạy tới nhìn chằm chằm ba tỷ đệ Cát Xuân Như, vì thế ta lại sai người đi cẩn thận điều tra. "
“Sau đó người của ta từ Cát Quốc chẳng những truyền về một ít tin tức, còn mang theo một bức chân dung, ta phát hiện dung mạo của trắc phi Bắc Vương đó có chút giống với tỷ muội Cát Xuân Như... "
“Tin tức Cát Quốc bên kia nói rằng, vị trắc phi này là Bắc Vương mang về, ta tính toán thời gian một chút, vừa lúc chính là sau khi mẫu thân Cát Xuân Như rơi xuống nước không bao lâu."
“Sau đó người của bà ta đến thu nhận xác cho ba tỷ đệ Cát Xuân Như, ta cũng hoàn toàn xác định thân phận của bà. "
Thời Khanh Lạc gật đầu: "Thì ra là như thế. "
Trắc phi Bắc Vương tuy rằng làm tương đối bí mật, nhưng không thể không nói là tiểu tướng công nàng càng chú trọng nắm bắt tiểu tiết.
Tiêu Hàn Tranh nói: "Hơn nữa ta điều tra chuyện này, còn tra ra một bí mật lớn hơn và càng khiến người ta giật mình.”
Thời Khanh Lạc tò mò hỏi: "Cái gì? "
Tiêu Hàn Tranh tiến đến bên tai nàng thấp giọng nói một lần.
Thời Khanh Lạc đầy kinh ngạc: "Vậy mà còn có loại quan hệ này, Bắc Vương kia thật biết chơi.”
Tiêu Hàn Tranh khẽ cười nói: "Bắc Vương sẽ tự mình tới đây, khẳng định chính là hướng về phía kho báu, ông ta không cho rằng sẽ thất thủ, cho nên muốn đến mang kho báu về Cát quốc. "
Thời Khanh Lạc bĩu môi: "Vậy có lẽ sẽ làm cho ông ta thất vọng. "
Mấy ngày sau, Thời Khanh Lạc lại làm tiệc đứng một lần nữa.
Lần này có món ăn thay đổi, nhưng những món ăn chủ yếu vẫn như cũ.
Ba ngày trước vị trí cũng đã tất cả đều đã đặt trước, giờ ăn trưa vừa đến, đã có người đã sớm chờ không kịp như tổ ong chạy vào.
Tiêu Hàn Tranh đi nha môn, Thời Khanh Lạc thì chủ động đi tiếp khách.
Lần này ngược lại không có quá nhiều gia chủ thế gia đại tộc hoặc phu nhân tới đây, hẳn là không chịu hạ thấp thân phận của mình.
Ngược lại có rất nhiều thế gia công tử tiểu thư đến, còn có một ít người không thiếu tiền.
Tiếp theo Khanh Lạc còn phát hiện một đoàn lữ khách từ Tây vực tới, cùng với hai lữ khách Cát Quốc, cũng đặt trước vị trí ăn cơm.
Giá tiệc đứng là một trăm lượng bạc mỗi người, bởi vì một tháng mới làm hai lần, cho nên đi theo con đường tiêu thụ cao.
Mặc dù giá cả rất cao, nhưng vẫn không thể ngăn cản sự nhiệt tình của mọi người.
Không ít thế gia công tử tiểu thư hoặc là phú gia công tử đều không có đoạt được vị trí.
Lần này ngoại trừ đồ ăn miễn phí ra, Thời Khanh Lạc còn cung cấp rượu.
Rượu nho, rượu đào, trúc diệp thanh và rượu vang trắng, mỗi người có thể lấy ba ly.
Điều này cũng làm cho người trước đó không cướp được uống no miệng.
Đại thương nhân hàng đầu Tây vực tới, bưng chén rượu trong suốt uống một ngụm: "Rượu ngon, rượu này so với Tây Vực chúng ta bên kia càng ngon hơn."
Nguyên bản thương nhân Tây Vực hàng năm đều phải bán không ít rượu đến Đại Lương, hiện tại xem ra việc làm ăn này sau này sợ là sẽ càng ngày càng khó làm.
Cát Quốc bên kia ngược lại không thích rượu trắng lắm.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]