🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Ngưu thị cùng Cát Xuân Nghĩa tự nhiên đều không đồng ý thu lưu Cát Xuân Di, muốn đuổi nàng ta ra ngoài.

Cát Xuân Như cũng sợ bị Ngưu thị đánh, hơn nữa lúc trước bị Cát Xuân Di làm cho lạnh lòng, vì thế không có đi ra che chở.

Điều này lại khiến Cát Xuân Di ghi thù

Vì thế chỉ có thể từ trong n.g.ự.c lấy ra một tấm, một trăm lượng ngân phiếu đã sớm chuẩn bị tốt đưa cho Ngưu thị.

Nàng ta tự nhiên là có tiền, nhưng một nữ tử tay trói gà không chặt, cộng thêm không thể nói chuyện, nàng ta cũng không dám tự mình đi lấy ra dùng.

Cho nên mới nghĩ đến muốn trở về.

Ngưu thị nhìn thấy bạc, hỏi Cát Xuân Di: "Ngươi hẳn là không chỉ có chút ngân phiếu này chứ? "

Cát Xuân Di gật đầu, chỉ vào bên ngoài "A a a".

Khó được Ngưu thị cư nhiên hiểu: "Ý của ngươi là, ngươi còn có tiền giấu ở bên ngoài? "

Cát Xuân Di gật đầu, một bộ dáng các ngươi thu lưu ta, ta sẽ tiếp tục cho các ngươi tiền.

Ngưu thị lúc này mới đè xuống hận ý Cát Xuân Di, cùng Cát Xuân Nghĩa liếc nhau, sau đó lưu lại Cát Xuân Di.

Bởi vì không có gian phòng dư thừa, cho nên Ngưu thị để cho nàng cùng Cát Xuân Như ở chung một gian.

Kế tiếp bởi vì Cát Xuân Di hai tay vô lực không có cách nào làm việc, hơn nữa nàng dùng tiền treo hai người Ngưu thị, cho nên cũng sống qua ngày nhàn nhã chỉ biết ăn uống ngủ.

Thậm chí còn hại Cát Xuân Như.

Ví dụ như Cát Xuân Như thật sự là thêu không nổi hoa, vụng trộm trốn việc, Cát Xuân Di nhìn thấy sẽ đi gọi Ngưu thị cách vách tới đây.

Cát Xuân Như tự nhiên trốn không thoát một trận.

Lại ví dụ như Cát Xuân Như nấu cơm, Cát Xuân Di sẽ nhân cơ hội này cố ý thêm một thìa muối vào món ăn, mặn đến Ngưu thị chịu không nổi, lại đánh Cát Xuân Như một trận.

Sau khi nhìn thấy Cát Xuân Như bị đánh, Cát Xuân Di đều lộ ra nụ cười vui sướng khi người gặp họa.

Nàng ta còn đang ghi hận trước đó Cát Xuân Như ép nàng ta quỳ xuống, thậm chí còn không hỗ trợ khi Ngưu thị đánh nàng ta.

Cuộc sống của Cát Xuân Như vốn đã khổ, sau khi thu nhận Cát Xuân Di là muội muội này, càng khổ không thể tả, giống như mỗi ngày ngoại trừ thời gian ngủ đều ngâm mình trong nước đắng.

Không chịu nổi gánh nặng như vậy, Cát Xuân Như ngã bệnh.

Nhưng lần này mấy người Ngưu thị đều đã quen với những ngày được nàng ta hầu hạ, cho nên đem nàng ta đánh dậy nấu cơm.

Còn phạt nàng ta không được ăn cơm, thậm chí còn để cho nàng ta quỳ gối trước bàn, nhìn bọn họ ăn.

Cát Xuân Như quỳ trên mặt đất, ngẩng đầu nhìn đệ đệ lạnh lùng, muội muội vui sướng khi người gặp họa, Ngưu thị tâm địa độc ác.

Ngoại trừ bị người thân nhục nhã khó chịu cùng tâm lạnh ra, hận ý trong lòng cũng triệt để bộc phát ra.

Mỗi ngày từ khi tỉnh dậy bắt đầu làm việc, những ngày như vậy nàng ta thật sự không chịu nổi nữa.

Vì thế nửa đêm hôm sau, Cát Xuân Như giả vờ đi vệ sinh, sau đó buổi sáng đi mua thức ăn, dầu mua trộm, rắc lên cửa ra vào và cửa sổ hai phòng.

Nàng ta châm một đốt một đóm lửa ném qua, sau đó tận mắt lạnh lùng nhìn người trong phòng khóc kêu cứu, cuối cùng chờ thanh âm bên trong hoàn toàn dừng lại.

Nàng ta mới xụi lơ ngồi trên mặt đất khóc.

Hàng xóm phát hiện ngọn lửa bùng phát nên đứng dậy dập lửa.

Nhưng sau khi ngọn lửa được dập tắt, ba người bên trong đã chết.

Cát Xuân Như đột nhiên từ trong n.g.ự.c lấy ra một lọ độc dược đã sớm mua xong, uống một ngụm, mang theo hối hận vĩnh viễn ngã xuống đất.



Ngày hôm sau, khi Tiêu Hàn Tranh và Thời Khanh Lạc biết tin tức này, cũng không phải là rất bất ngờ.

Dù sao trong khoảng thời gian gần đây, Cát Xuân Như bị đệ đệ muội muội cùng Ngưu thị ép buộc đến sắp sụp đổ.

Nhiều khi nghèo trở nên giàu có thể dễ chấp nhận, nhưng từ giàu sang nghèo có không ít người khó chấp nhận, càng không thể sống trong nghịch cảnh.

Hiển nhiên Cát Xuân Như thuộc loại người không thể tiếp nhận nghèo khó, không thể bước đi trong nghịch cảnh.

Cho dù không có Cát Xuân Nghĩa cùng Cát Xuân Di ép buộc, Cát Xuân Như sau khi không có tiền, tám chín phần mười cũng sẽ lựa chọn sa đọa.

Ba tỷ đệ này đều là người cùng đức hạnh, chưa bao giờ nghĩ đến tự mình phấn đấu vươn lên, luôn muốn mượn vị trí hoặc hại người leo lên trên.

Nhưng trên thực tế, hiển nhiên dựa vào năng lực của mình leo lên trên, mới là đáng tin cậy nhất.

Tiêu Hàn Tranh thân là Tri phủ Bắc Thành, xảy ra chuyện như vậy, phải tự mình đi nhìn một chút...

Sau đó có một phát hiện ngoài ý muốn, do đó xác định bí mật mà hắn đã tra được trước đó.

Sau khi từ nha môn về đến nhà.

Tiêu Hàn Tranh nói với Thời Khanh Lạc: "Có người đi giúp ba tỷ đệ Cát Xuân Như thu dọn thi thể, còn mua một mảnh đất không tồi, đem bọn họ an táng.”

Hắn lại nói: "Thi thể Ngưu thị không có người nhận, ta bảo người nha môn tùy tiện chọn một mảnh đất chôn nàng ta. "

Thời Khanh Lạc đối với t.h.i t.h.ể Ngưu thị không ai nhận cũng không ngoài ý muốn.

Thời lão Tam vẫn luôn giúp tiểu tướng công làm việc, gần đây vừa lúc trở về Bắc Thành.

Thời Nhị Nha và Thời Tam Nha cũng được Thời lão Tam gã ở Bắc Thành, tìm hai hộ gia đình tuy rằng không tính là giàu có, nhưng nhân phẩm lại không tệ.

Ngưu thị chết, nha môn tự nhiên phải thông báo cho người nhà, nhưng bọn họ đều không đi.

Thời lão Tam là người thân duy nhất của Ngưu thị, hơn nữa sau khi hòa ly vốn không liên quan gì đến nhau, không đi cũng không có vấn đề gì.

Đặc biệt là bây giờ ông ta đã kết hôn với một góa phụ một lần nữa, góa phụ đã mang thai, ông ta không muốn vì một người vợ cũ ghê tởm, để cho người vợ hiện tại không hài lòng.

Thời Nhị Nha và Thời Tam Nha đã từng bị Ngưu thị bán, nếu không phải thời lão Tam phát hiện kịp thời, đem các nàng cứu trở về, nếu không cuộc sống của các nàng hiện tại sẽ rất khó chịu.

Hai người đối với Ngưu thị trọng nam khinh nữ này, cho tới bây giờ chưa từng là mẫu thân đối tốt với các nàng, hận nhiều hơn là yêu thương.

Nghe được Ngưu thị chết, tuy rằng không có vui sướng khi người gặp họa, nhưng cũng không có thương tâm khổ sở, đều cự tuyệt đi giúp Ngưu thị nhận thi thể.

Hai người đều đã gả ra ngoài, ở cổ đại con gái gả ra ngoài như bát nước đổ đi, hai người lựa chọn không đi, cũng có lý như nhau.

Tiếp theo chính là Thời Khanh Lạc.

Tướng công nàng là Tri phủ, cho nên ngược lại không có người nha môn nào tự mình tới cửa thông báo.

Nhưng nàng là xuyên tới, vừa mới tới nguyên thân đã bị Ngưu thị đẩy ngã dập đầu chết, Ngưu thị còn muốn đem nàng bán đi chôn cùng, nếu không phải nàng thu thập một trận ngược lại, thì cuộc sống cũng sẽ không khác gì địa ngục.

Cho nên làm sao có thể đi thu nhận t.h.i t.h.ể mai táng cho Ngưu thị.

Tiêu Hàn Tranh cũng biết tính cách của tiểu tức phụ, cho nên hỏi cũng không hỏi nàng, đem Ngưu thị dựa theo t.h.i t.h.ể không có người nhận của quan phủ xử lý.

Thời Khanh Lạc nói: "Thời lão Tam cũng đã thay đổi, một năm nay làm không ít việc thiện, cưới một quả phụ bị nhà chồng đuổi ra khỏi cửa, cuộc sống tương đối hoàn mỹ. "

“Ngưu thị tính nết đến c.h.ế.t vẫn không thay đổi, Thời lão Tam đã cho bà ta cơ hội, bà ta lại chưa bao giờ quý trọng, hoàn toàn đem một mặt bản ác của con người biểu hiện ra. "

“Có kết cục như hôm nay, cũng là tự mình làm ra, đáng đời! "

Ngưu thị mẫu thân như vậy ngay cả súc sinh cũng không bằng, căn bản không đáng giá để đồng tình, cũng bởi vậy sau khi c.h.ế.t mới đáng thương ngay cả người nhận xác cũng không có.

Vì vậy, con người nên làm điều tốt, không làm điều ác.

Sau đó Thời Khanh Lạc tò mò hỏi: "Là ai giúp ba tỷ đệ Cát Xuân Như nhận xác? Không phải là người của phụ thân cặn bã chứ? "

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.