Tra ra được Cát Xuân Di bị nhị hoàng tử nói là “Bệnh chết” rồi đưa đến Bắc Cương.
Hắn không có sở thích kỳ lạ nào nên tất nhiên sẽ không coi trọng nữ tử như vậy.
Vừa rồi hắn ta không để ý đến Cát Xuân Di lắm, giờ nghe Thời Khanh Lạc nói vậy, đột nhiên trong lòng thấy khá khó chịu với Cát Xuân Di.
Thời Khanh Lạc cười nói: “Ta cũng cho rằng tứ công tử rất chướng mắt nàng ta, nhưng mà cũng phải cẩn thận, nếu không bị người ta đeo bám thì thật ghê tởm.”
Lương Minh Văn không để tâm lắm nhưng vẫn gật đầu: “Được.”
Lại nói chuyện phiếm mấy câu, hắn ta hỏi Thời Khanh Lạc: “Quận chúa, ngươi nói học viện cho thợ thủ công là như thế nào vậy? Có thể nói rõ với ta được không?”
Thời Khanh Lạc cười nói: “Đương nhiên là được.”
“Ta và tướng công muốn xây dựng học viện cho thợ thủ công ở Bắc Thành, để có thể trăm hoa đua nở. Học viện sẽ dạy cách xây nhà, cách làm mộc, cách chế tạo tàu thuyền, cách xây dựng phòng ốc cầu đường, chế tạo máy móc dệt may và máy móc cho nông nghiệp.”
“Chỉ cần thông qua bài khảo hạch, tất cả những người ra khỏi học viện thợ thủ công đều không còn là người học viên nữa, mà là một thợ thủ công thành thục có thể làm việc một mình.”
“Hơn nữa sẽ nhận tất cả con dân Đại Lương, chỉ cần đủ điều kiện thì có thể nhập học”
“Nếu học viện thợ thủ công này làm thành công, thì chúng ta hy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ta-tro-thanh-sung-the-cua-quyen-than/3627765/chuong-812.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.