Sau khi bá tánh và thương nhân thưởng thức trải vải hũ ướp lạnh, mỗi người đều lấy kinh ngạc.
Lại có trái cây hũ ăn ngon như vậy, đặc biệt thịt quả giống trắng như bạch ngọc nằm trong chén, mọi người đều rất thích.
Cả đời này của bọn họ sợ rằng không thể bước ra khỏi Bắc Cương đi phía Nam, không nghĩ đến lúc còn sống có thể ăn trái cây của phía Nam.
Mỗi người đều vô cùng cảm kích Thời Khanh Lạc và Tiêu Hàn Tranh.
Cũng bởi vì mọi người ăn thử đều nói quả vải hũ này ăn rất ngon, cũng làm cho mỗi sáng sớm rất nhều người đều xếp hàng.
Nếu đủ một trăm người, người phía sau cũng chỉ có thể tiếc nuối không xếp hàng nữa, nghĩ ngày mai lại đến sớm một chút.
Hơn nữa bọn họ cũng không đi, đứng bên cạnh nói chuyện với người quen, ngửi mùi trái cây ngọt ngào.
Cẩm vương mới bước vào huyện thành đã nhìn thấy một đám ngỗng lớn đi trên đường phố ung dung khí thế giống như đi tuần.
Dẫn đầu là một con ngỗng đen rất khí thế, trên cổ còn mang một kim bài nhỏ, không cần hỏi cũng biết đây là Ngốc Ngốc ngỗng vương của Thời Khanh Lạc nuôi.
Nhìn ra được bá tánh rất thích Ngốc Ngốc, một đường đi có người cầm rau cải tươi trái cây đã rửa sạch đút nó đi, ánh mắt nhìn về phía nó đều tràn đầy yêu thương.
Cẩm vương phát hiện, mặc dù huyện thành đổ nát, nhưng nhân khí lại rất cao, rộn ràng náo nhiệt.
Mấu chốt còn rất sạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ta-tro-thanh-sung-the-cua-quyen-than/3627637/chuong-684.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.