Lương Minh Mẫn được nha hoàn đỡ trở về viện.
Nguyễn Tùng Linh đang ở dưới cây đại thụ trong sân hóng mát, thấy mặt của con gái sưng đỏ được đỡ về thì sợ hết hồn.
Ả đau lòng tiến lên hỏi: "Mẫn nhi, con bị sao vậy?"
Lương Minh Mẫn muốn nói chuyện, nhưng vừa mở miệng đã cảm thấy đau đơn, lại mắng Trác Chính một trận trong lòng.
Chỉ có thể nháy mắt ra hiệu với nha hoàn đỡ mình, để cho đối phương nói.
Nha hoàn thấy vậy lập tức kể lại chuyện xảy ra, giọng điệu còn tràn đầy tức giận và oán hận.
Trong lòng cũng oán hận Thời Khanh Lạc, nếu không phải đối phương các nàng cũng sẽ không bị Huyện chủ đánh.
Lúc này Vương phi biết, không chừng sẽ phạt bọn họ.
Lúc trước những người này đi theo bên cạnh Lương Minh Mẫn, tác phong làm việc cũng tùy ý tàn nhẫn giống như chủ tử của mình vậy.
Thích nhất chính là giận cá c.h.é.m thớt và đổ lỗi cho người khác.
Sau khi Nguyễn Tùng Linh nghe xong, sắc mặt tái xanh, hiển nhiên là vì qúa tức giận: "Càn rỡ, thật sự quá càn rỡ!"
Một thôn phụ mà thôi, lại dám đánh con gái của ả.
Trác Chính kia cũng không phải thứ tốt lành gì, cho mặt mũi còn không biết xấu hổ.
Bây giờ ả thật sự muốn dẫn theo người trừng trị Thời Khanh Lạc một phen, nhưng trong viện lại không có mấy người có thể dùng.
Mấy ngày trước Lương Minh Vũ kiếm cớ nói muốn giám sát chuyện sửa đường ở xưởng xi măng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ta-tro-thanh-sung-the-cua-quyen-than/3627636/chuong-683.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.