Cho nên Lương Vũ Thuân thật sự đã nói ra tâm tư của ả, ngoài việc ả muốn đi chống lưng cho nữ nhi ra, còn muốn gặp lại bạch nguyệt quang trong lòng kia.
Lương Vũ Thuân nhìn dáng vẻ đúng tình đúng lý của ả, chỉ cảm thấy buồn cười.
“Lúc trước ta xin cưới ngươi, cũng không phải là cưỡng ép.”
“Ta vừa nhắc tới, cha mẹ ngươi đã lập tức chấp thuận, ta thấy ngươi cũng không phản đối, sao mà bây giờ lại biến thành như thể ta cưỡng ép ngươi vậy?”
Gã cười lạnh: “Nếu không có ta, ngươi có thể có khí thế ở nhà mẹ đẻ như vậy, khiến cho những nữ tử thế gia đã từng xem thường ngươi cung kính với ngươi? Có thể tác oai làm phúc ở vương phủ như vậy sao?”
Gã cũng không ngu xuẩn như Tam hoàng tử, thật sự để cho một nữ nhân dắt mũi kéo đi, không đi tra xét gì cả.
Nhất cử nhất động của Nguyễn Tùng Linh, gã rõ như lòng bàn tay.
Gã nhường nhịn nhiều năm như vậy, nữ nhân này còn được nước lấn tới.
Nguyễn Tùng Linh lại lần nữa đổi sắc mặt: “Ngài vậy mà nói ta như vậy ư.”
Cẩm Vương nhướn mày, “Vốn dĩ chính là sự thật, vì sao ta không thể nói?”
“Bắt ngươi phải gả cho ta, đúng là làm khó cho ngươi rồi.”
“Nếu ngươi muốn đi gặp Lương Vũ Lâm, vậy thì cứ đi gặp đi.”
“Nhưng hắn ta còn phải mười ngày nửa tháng mới có thể đến, cho nên qua mấy ngày nữa, ta sẽ phái người hộ tống ngươi đi huyện Hà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ta-tro-thanh-sung-the-cua-quyen-than/3627606/chuong-653.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.