Hiện tại đối thủ lớn nhất của Đào Liễu chính là Cát Xuân Như.
Chỉ cần có thể khiến cho đối phương lép vế, dần dần mất đi sự sủng ái của Tiêu Nguyên Thạch, nàng ta đều tình nguyện làm.
Hơn nữa, vốn dĩ nàng ta chính là người mà phu thê Tiêu Hàn Tranh đưa tới phủ Tướng quân, tất nhiên là muốn đứng chung một chỗ với hai người Tiêu Bạch Lê.
Ít nhất cũng phải âm thầm giúp đỡ hai người, nếu không thì để Tiêu Hàn Tranh biết được, nàng ta sẽ không có kết cục tốt.
Nam nhân như trăng thanh gió mát kia, sau lưng lại mang theo tàn nhẫn.
Huống hồ trên người của nàng ta còn có độc mà hắn bỏ, nào dám đối nghịch.
Hơn nữa bây giờ nàng ta cũng đã nhận ra, Tiêu Nguyên Thạch làm sao có thể là đối thủ của phu thê Tiêu Hàn Tranh.
Chỉ cần ném hai tiểu ma tinh này đến phủ Tướng quân, đã đủ làm cho Tiêu Nguyên Thạch và Cát Xuân Như uống một bụng tức giận.
Cho nên nàng ta nhất định sẽ không ngu tới mức chống đối Tiêu Hàn Tranh.
Quả nhiên, lời này đã thành công khiến cho mặt của Tiêu Nguyên Thạch trầm xuống.
Ông ta nói với Cát Xuân Như: "Đệ đệ muội muội của nàng ở được, con của ta tất nhiên cũng có thể ở."
"Bọn họ nán lại không tới mấy ngày, nàng cứ nhịn một chút đi."
"Ta còn có công vụ phải làm, đi thư phòng trước."
Ông ta nói xong lập tức nhấc chân rời đi, có phần không muốn nhìn thấy Cát Xuân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ta-tro-thanh-sung-the-cua-quyen-than/3627424/chuong-471.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.