Mặt Tiêu mẫu đen lại.
Bà hỏi: "Không thể nào? Ý của con là ông ta muốn làm hòa với ta sao?"
Thời Khanh Lạc gật đầu: "Tám chín phần là như vậy."
Tiêu mẫu không hiểu: "Ông ta cam lòng để tiểu kiều thê của mình tủi thân sao?”
Tiêu Hàn Tranh mở miệng nói: “Có khi ông ta muốn dỗ dành nương trở về làm bình thê, như vậy huynh muội chúng ta cũng phải hàn gắn quan hệ với ông ta.”
Sau khi nghe xong, hắn cũng đại khái đoán ra mục đích của phụ thân cặn bã.
Phải nói rằng, cả hai đời phụ thân của hắn vẫn cặn bã như vậy.
Tiêu mẫu lập tức ớn lạnh: “Ông ta muốn quay đầu ăn cỏ cũ thì ta cũng không ăn.”
Bây giờ bà đã nhìn thấu bản chất của Tiêu Nguyên Thạch, nên sẽ không ngu ngốc để bị lừa nữa.
Chỉ là tên đàn ông cặn bã kia thật quá đáng, lại muốn dùng tình cảm để tính kế với bà.
Thời Khanh Lạc nhẹ nhàng vỗ vỗ tay bà an ủi: “Nương đừng tức giận, sau này có cơ hội sẽ tát ông ta mấy cái cho hả giận.”
Nàng nghĩ kế: “Hay là tìm một cơ hội trùm bao tải, đánh ông ta một trận cho hả giận.”
Phụ thân cặn bã thật quá cặn bã, lại muốn ra tay với mẹ chồng của nàng.
Thời Khanh Lạc nhìn mẹ chồng da thịt trắng nõn non mịn, vốn dĩ là một mỹ nhân, bây giờ càng ngày càng trẻ ra, có lẽ chưa chắc phụ thân cặn bã đều là vì tính toán.
Dù sao không ít nam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ta-tro-thanh-sung-the-cua-quyen-than/3627412/chuong-459.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.