Lương Vũ Lâm đã tới nơi này trước khi Tiêu Nguyên Thạch đến.
Chỉ cần về kinh thành vào lúc mùa đông, ông ấy sẽ thường đến suối nước nóng của mình ở một khoảng thời gian.
Trong rừng có một cây cao sừng sững, đứng trên ngọn cây có thể nhìn thấy thôn xóm, làng mạc, núi non xa xa.
Vì vậy, thỉnh thoảng ông ấy sẽ đến đây, ngồi trên cây ngắm nhìn phong cảnh, rồi sau đó trở lại thôn trang vẽ tranh.
Hôm nay, ông ấy chỉ đến xem cảnh vì có hứng thú, không ngờ lại được xem một vở kịch “vi diệu” như vậy.
Trong lòng lại không ưu Tiêu Nguyên Thạch thêm mấy phần.
Từ đầu đến cuối, người này đều mang theo tính toán, dỗ dành mẫu nữ kia như kẻ ngốc vậy.
Ngược lại, hai mẫu nữ kia rất thú vị, không hề nghe theo lời Tiêu Nguyên Thạch.
Lúc đó ông ấy không có chuyện gì làm, thật nhàm chán, cho nên vẫn ngồi trên cây xem kịch.
Dù sao, hoàng huynh đã nói, để ông ấy đến gặp Tiêu Hàn Tranh xem bệnh.
Vừa vặn hôm nay ông ấy có thể dùng cớ cũng đang ở gần đây, đi đến thôn trang suối nước nóng tìm Tiêu Hàn Tranh.
Nhân tiện, nhìn xem phản ứng của đám người Tiêu gia sau khi Tiêu Nguyên Thạch gửi khế đất đến.
Ở phía bên kia, Tiêu mẫu và Tiêu Bạch Lê trở lại thôn trang gặp phu thê Tiêu Hàn Tranh.
Lúc này hai người đã thức dậy, Thời Khanh Lạc ngồi bên bếp lò tính toán sổ sách, Tiêu Hàn Tranh cùng Nhị Lang ngồi phía đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-ta-tro-thanh-sung-the-cua-quyen-than/3627411/chuong-458.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.